"Ông Ngụy, thời gian phiền ông chăm sóc Nhị Nhị."
"Không phiền , bé ở đây, ông cảm thấy trẻ ít. Hơn nữa, bé ngoan, học hỏi cũng nhanh, đôi lúc ông còn cảm thấy tư duy của theo kịp nữa đấy!"
"Mẹ ơi, con ngoan mà-"
"Con giúp ông cố xoa chân, còn giúp chú Tào việc. Đôi khi con còn giúp bà Lưu bếp lấy bát đũa nữa."
"Thật ngoan, mà, bảo bối của là ngoan nhất."
"Hì hì-"
Nhị Nhị vui sướng khi khen ngợi bao nhiêu, thì hai đứa nhỏ ghen tị bấy nhiêu.
"Mẹ ơi, chúng con ngoan ?"
" , ơi, chẳng lẽ chúng con những đứa trẻ ngoan ?"
"..."
Ba đứa trẻ , đúng là thể để tụ với mà.
Vui thì vui thật, nhưng cũng lớn đau đầu.
"Tất cả đều ngoan, đều là bảo bối ngoan của ."
Ba con ăn tối tại nhà Ngụy lão, khi tạm biệt và hứa sẽ gọi điện mỗi tuần, cuộc chia tay cũng còn quá buồn bã nữa.
DTV
"Hạ Hạ, quần áo trong nhà máy tuần sẽ chính thức đưa cửa hàng của chúng ."
"Anh chuẩn một lễ khai trương thật hoành tráng, em dành chút thời gian đến xem ?"
"Mệt lắm, em ở nhà thì hơn."
Trước đây, khi đến chuyện với cung tiêu xã và các cửa hàng bách hóa để đưa sản phẩm bán, việc tiến triển suôn sẻ lắm. Cuối cùng, họ quyết định nhờ bên thứ ba bán hàng nữa, đó mở cửa hàng riêng để bán sản phẩm của .
Ngày càng nhiều cửa hàng tư nhân xuất hiện, dần dần những nơi như cung tiêu xã lẽ sẽ còn là lựa chọn mua sắm ưu tiên của nữa.
Vì , từ bỏ cũng thấy tiếc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-818.html.]
"Lần , chúng mở một lúc sáu cửa hàng, thêm đó vận chuyển một hàng đến Quảng tỉnh, hàng cho bán ở vỉa hè cũng còn nhiều ."
"Anh hai, là giám đốc một nhà máy lớn, còn bận tâm đến chút tiền bán vỉa hè ?"
"Chẳng tiền kiếm càng nhiều càng ? Anh còn mua thêm vài căn nhà nữa cho hai nhóc con trong nhà."
"Được thôi, hy vọng đến lúc đó vẫn còn đủ sức mà lo liệu."
Anh hai cô lúc nào cũng tràn đầy năng lượng, dường như chẳng chuyện gì khiến cảm thấy mệt mỏi.
So với nhà máy may, sự phát triển của nhà máy thực phẩm thuận lợi hơn nhiều.
Trước đây, Vân Hương Cư hợp tác với quân đội, cung tiêu xã, và cả kênh phân phối tàu hỏa. Vì , chỉ cần sản xuất là lo bán .
Dựa theo đề xuất của Thẩm Tri Hạ, hiện tại Thẩm Tri Xuân đang lên kế hoạch mở một siêu thị. Tập hợp tất cả các mặt hàng chung một cửa hàng để tiện lợi cho khách mua sắm, đồng thời thúc đẩy doanh của các sản phẩm khác.
Quan trọng hơn cả là họ thể nhanh chân chiếm lĩnh thị trường.
Sáu cửa hàng quần áo khai trương cùng ngày.
Mặc dù mỗi cửa hàng đều vài nhân viên, Thẩm Tri Đông vẫn giao cho Thẩm Tri Hạ nhiệm vụ kiểm tra các cửa hàng, bởi trong gia đình, chỉ cô lái xe.
Ngay khi thành lập nhà máy lâu, Thẩm Tri Hạ mua một chiếc xe danh nghĩa của nhà máy, đăng ký xe thuộc quyền sử dụng của nhà máy, cuối cùng cô thể tự do lái xe .
"Anh cả, em chỉ việc một ngày thôi đấy, em bận lắm."
"Không , trong ba ngày đầu khai trương. Khó khăn lắm mới bắt lúc em nghỉ."
Thẩm Tri Đông cũng Thẩm Tri Thu kéo đến giúp đỡ vài ngày, dù bản cũng nhiều việc .
"Anh cũng là lúc em nghỉ, mà vẫn bắt em việc."
"Em gái , trong nhà đều thuê cho em đấy. Em là bà chủ lớn màn, chẳng gì cả, và Tri Thu bận đến ."
"Được , ba ngày thì ba ngày."
"Ôi, em khổ quá mà!"
Dù , nhưng trong ngày khai trương, Thẩm Tri Hạ vẫn lái xe chạy tới chạy lui giữa sáu cửa hàng.