"Giám đốc Thẩm, đám đến gây chuyện."
"Ồ? Còn chuyện ? Gan nhỏ nhỉ."
"Đồng chí , chắc chắn đến gây chuyện?"
"Mấy cái chân tay nhỏ bé chịu nổi mấy cú đ.ấ.m của các cựu quân nhân trong nhà máy chúng ."
"Lão Lâm, mấy phục vụ trong quân ngũ hơn chục năm thì đừng gọi , dọa mấy đồng chí sợ thì lắm , mắc công đ.á.n.h xong bồi thường."
"Gọi mấy chỉ nhập ngũ ba bốn năm là ."
"À, còn nữa, đừng gây án mạng, việc đây."
Nói xong, Thẩm Tri Thu thèm quan tâm đến đám gây chuyện, trực tiếp về khu văn phòng.
"Xuất... xuất ngũ... các đều là quân nhân?"
"Không chỉ chúng , công nhân trong nhà máy hầu như đều là quân nhân, chúng hợp tác với quân đội."
"Anh ơi... là về ."
"Lão Triệu, cứ tiếp tục nhé, nhà còn chút việc, đây."
"Lão Triệu, vợ bảo mua đồ giúp, cũng ."
Đám lưng Triệu Tam Lượng lượt tìm lý do rút lui, chỉ còn và em trai Triệu Tứ Lượng đối mặt với một đám cựu quân nhân cao to lực lưỡng.
Triệu Tứ Lượng bên cạnh run lẩy bẩy.
"Cho thêm một cơ hội nữa, ..."
"Các chờ đấy, Tứ Lượng, !"
Triệu Tam Lượng kéo Triệu Tứ Lượng, nhanh chóng đầu rời .
"Ha ha, đồ nhát gan!"
"Tưởng dịp vận động chút cơ bắp, phí thời gian quá!"
"Đừng nữa, mau việc thôi!"
"Lão Lâm, sẽ ai đến gây chuyện nữa chứ?"
"Hừ, gây chuyện gì, đều là hổ giấy, chỉ mạnh mồm thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-814.html.]
" cho bộ phận bảo vệ cử thêm trực ở cổng, buổi tối cũng tăng cường tuần tra, đề phòng ban đêm đến quấy rối."
"Tốt, , khu vực vẫn phiền trông coi nhiều hơn."
Gần đây, Thẩm Tri Thu bận rộn hơn nhiều. Anh và Hổ Tử đều đang ngoài chạy việc, chủ yếu là liên hệ để đưa quần áo do họ sản xuất các cung tiêu xã và cửa hàng bách hóa.
Ngoài , họ cũng mua vài cửa hàng, chuẩn mở tiệm, nhiều việc xử lý. Những việc giai đoạn đầu thể giao cho khác , bởi những khác kinh nghiệm, cần tiếp tục đào tạo thêm.
"Giám đốc Thẩm, yên tâm, việc ở nhà máy chúng lo. Anh cứ yên tâm ngoài việc, trong nhà máy sẽ xảy chuyện gì ."
Tại hai nhà máy, đều vô cùng bận rộn.
Mà lúc , ở tận viện nghiên cứu phía tây xa xôi, Dư Hướng Sâm cũng thảnh thơi.
Nghiên cứu của họ bước giai đoạn quan trọng nhất, gần đây ít khi gian buổi tối. Ngay cả khi , Hạ Hạ và các con đều ngủ.
Thông thường, chỉ ghé một chút rời khỏi gian.
"Anh Dư, phần tài liệu em phụ trách thấy nữa."
"Tối qua em sắp xếp xong những thứ , thông tin quan trọng đều trong đó. Em nhớ rõ ràng khi rời , em khóa nó trong chiếc tủ sắt ."
Lưu Hạo hoảng hốt tìm chiếc tủ đựng tài liệu của .
DTV
"Đừng vội, tìm ."
Dư Hướng Sâm tuy cũng sốt ruột nhưng vẫn bình tĩnh bảo tiếp tục tìm kiếm.
"Mỗi ngày em đều khóa nó trong cái , từng xảy sự cố gì. Em dám chắc rằng bao giờ mang thứ gì khỏi phòng thí nghiệm."
"Anh cũng em mà, mỗi tối em cơ bản đều cùng khỏi phòng thí nghiệm, gần như mang theo bất cứ thứ gì."
Dư Hướng Sâm hồi tưởng , quả thực mỗi đều giống như lời Lưu Hạo .
"Ổ khóa tủ dấu hiệu cạy ?"
Hỏi xong, cúi xuống bắt đầu kiểm tra tủ và ổ khóa.
Bỗng dưng, Dư Hướng Sâm phát hiện một thứ gì đó, lập tức bật dậy.
"Hạo Tử, ở phòng thí nghiệm, . tìm viện trưởng."
Dư Hướng Sâm nhanh chóng lao khỏi phòng thí nghiệm, chạy thẳng về phía văn phòng viện trưởng.
"Này, Dư, đó?"