Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 764

Cập nhật lúc: 2025-11-11 14:45:54
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Song, nỗi buồn của Đậu Vân Vân kéo dài lâu, vì ba đứa trẻ sinh ba chơi về.

"Sư công!"

"Sư công! Cuối cùng ông cũng đến thăm chúng cháu , cháu nhớ ông lắm! Ông nhớ cháu ?"

Ba đứa trẻ sinh ba bước cửa cùng lao đến chỗ Thôi Khải.

Nếu ông ghế tựa, lẽ chúng xô ngã .

Ba đứa nhỏ dù còn bé nhưng sức khá mạnh.

"Nhớ chứ, sư công nhớ các cháu lắm, nhớ đến mức ngủ luôn đó."

Ông mượn lời thường của bé Nhất Nhất đây.

"Vậy sư công ơi, tối nay ông ngủ cùng chúng cháu ? Trong phòng cháu bốn cái giường nhỏ đấy. Cháu và hai em mỗi ngủ một giường, còn một giường cho ông ngủ."

"Haha, , sư công về nhà ngủ."

"A Khải, mau giới thiệu , bọn trẻ đáng yêu thế , em thích lắm!"

Nỗi buồn đó của Đậu Vân Vân tan biến ngay khi thấy chúng.

"Sư công ơi, bà xinh là ai ạ?"

"Tam Tam, em ngốc quá. Bà xinh cạnh sư công thì chắc chắn là vợ của sư công , tức là sư bà của chúng ."

" , cháu đúng đấy. Bà chính là sư bà của các cháu."

Trước đây A Khải kể mấy đứa nhỏ nhà Hạ Hạ đáng yêu, nhưng giờ gặp , bà thấy chúng còn đáng yêu hơn bà tưởng tượng.

"A Khải, nhanh lên, lấy đồ ."

Thôi Khải lấy từ trong túi năm chiếc túi vải nhỏ màu đỏ phát cho ba đứa trẻ mỗi đứa một cái.

Chúng nhận ngay mà Thẩm Tri Hạ.

Thấy cô gật đầu, ba đứa mới vui vẻ nhận quà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-764.html.]

"Cảm ơn sư công, cảm ơn sư bà!"

"Ngoan, cần cảm ơn !"

Thôi Khải đưa hai túi còn cho Thẩm Tri Hạ.

khách sáo mà nhận luôn, vì đây là quà gặp mặt từ sư phụ.

Nhà nước lương cho gia đình sư phụ trong mấy năm qua, lương của họ vốn dĩ cũng thấp, nên cô vui vẻ nhận tấm lòng của họ.

"Hạ Hạ, hai đứa nhỏ còn ? Từ lúc chúng sinh đến giờ, thầy còn gặp chúng."

"Con cho uống sữa xong, chúng ngủ cả . Đến giờ ăn trưa chắc sẽ dậy."

"Con bé , đúng là phúc. Sinh ba sinh một cặp long phượng nữa. Ở Kinh thị , thầy thấy ai may mắn hơn con."

" là con cũng khá may mắn. Coi như giúp Hướng Sâm thành ước mơ con gái."

"Anh luôn một cô con gái, nhưng sợ con áp lực nên dám . Lần sinh xong, chắc vui nhất. Trước khi nhập học, còn bế theo con gái học nữa."

"Mấy bữa thầy gặp chồng con ở trường. Lúc đó trông nó vẻ vui."

"Haha, đó tưởng hai tuần nghỉ một , nhưng đột nhiên đổi thành mỗi tháng mới nghỉ. Cả tháng dài mới gặp con gái một thì mà vui nổi."

"Hèn gì. Lúc thầy hỏi, nó còn chịu ."

"Mà chồng con đột nhiên chọn ngành Hệ thống và Kỹ thuật Vũ khí? Trước đây chẳng nó nghiên cứu máy tính ?"

DTV

"Khi còn ở viện nghiên cứu Kinh thị, ý định ."

"Máy tính của chúng hiện vượt các nước khác vài năm, nhưng vũ khí vẫn còn lạc hậu. Sau khi suy nghĩ kỹ, quyết định chọn ngành ."

"Dù xuất ngũ, nhưng con vẫn luôn nhớ về quân đội. Giờ trường quân sự, dù còn chiến đấu chiến trường, nhưng vẫn phục vụ cho quân đội và đất nước. Anh vẫn là quân nhân, chỉ đổi cách thực hiện ước mơ thôi."

Dư Hướng Sâm thi đậu trường quân sự với vị trí thủ khoa khối khoa học tự nhiên. Dù xuất ngũ, nhưng nhờ nghiên cứu máy tính mini và đóng góp lớn nên phục hồi quân hàm, tiếp tục học với tư cách đoàn trưởng.

Sau khi nghiệp, nếu kết quả học tập , sẽ Viện Nghiên cứu Vũ khí Trang việc.

Tuy đây là quyết định của cấp , nhưng cũng nhờ sự cố gắng nỗ lực của cả hai vợ chồng.

 

Loading...