Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 728

Cập nhật lúc: 2025-11-10 13:38:09
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả gia đình vui vẻ ăn xong bữa trưa, ba đứa sinh ba một mực theo Thôi Khải học võ công. Chúng liên tục lùi , tránh bàn tay của Dư khi bà dẫn chúng ngủ trưa. Ba đứa nhỏ sốt sắng theo Thôi Khải về chuồng bò, nắm c.h.ặ.t t.a.y ông chịu buông.

"Các con, sư công buổi chiều còn việc. Chúng chờ đến lúc ông nghỉ ngơi hẵng qua ?"

Thẩm Tri Hạ thấy ba đứa hào hứng nắm lấy tay sư phụ, liền kéo chúng .

"Con sẽ giúp sư công việc."

"Con cũng ."

Cả ba đứa giơ cánh tay nhỏ bé trắng trẻo lên, chứng minh với rằng chúng cũng thể việc.

"Bây giờ các con còn nhỏ, việc của lớn. Hãy ở nhà chơi với nhé. Nếu ngoan, sư công sẽ dạy các con ."

Thôi Khải thích ba đứa nhỏ, nhưng vì phận hiện tại, ông giữ cách với con Thẩm Tri Hạ khi trời còn sáng. Ai tương lai sẽ , liệu họ thể về thành phố thuận lợi .

Sau một hồi thuyết phục, cuối cùng ba đứa nhỏ cũng đồng ý theo Dư về phòng ngủ trưa.

Từ khi Dư Hướng Sâm trở về, phần lớn thời gian trong ngày của ba đứa đều do chăm sóc.

Chuyện học võ phiền đến Thôi Khải, mà tự dạy.

Dù phần lớn thời gian cũng giống như Thẩm Tri Hạ, quá nghiêm khắc, nhưng khi dạy dỗ nghiêm. Lúc ba đứa lời, chút nương tay.

"Mẹ ơi, ba dữ quá!"

"Con mệt lắm, con nghỉ một lát-"

Nhân lúc Dư Hướng Sâm đến xưởng, ba đứa chạy sang nhà họ Thẩm tìm Thẩm Tri Hạ, ôm chặt lấy cô, ngừng than thở.

"Sao thế? Ba đ.á.n.h các con ?"

Cả ba suy nghĩ một lát, cùng lắc đầu.

Mẹ thỉnh thoảng còn đ.á.n.h m.ô.n.g khi chúng lời, nhưng ba dù nghiêm khắc cũng từng đánh.

"Nếu các con đánh, sợ gì chứ?"

"Ba bắt chúng con tấn, mệt lắm. Chân con run hết cả, con nữa, con chơi."

Thẩm Tri Hạ tưởng tượng cảnh ba đứa nhỏ run rẩy cố gắng tấn, suýt bật nhưng vẫn nhịn .

"Học võ vất vả, từ , ba các con, đến sư công cũng đều khổ luyện như ."

"Sư công từng bắt tấn lâu hơn nhiều đấy."

"Thật ạ?"

"Sư công còn dữ hơn ?"

"Ừ... sư công dữ, lời luyện sẽ đánh. Đau lắm, tay từng đ.á.n.h sưng lên luôn."

Để ba đứa tiếp tục luyện tập với Hướng Sâm, cô ngại lấy sư phụ bia đỡ đạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-728.html.]

"Phù-"

"May mà hồi đó học với sư công."

Nhất Nhất thở dài như một lớn, mừng thầm vì ba để chúng theo sư công.

"Nhất Nhị Tam! Ra đây! Về nhà!"

lúc ba đứa đang nũng với Thẩm Tri Hạ, giọng Dư Hướng Sâm vang lên từ xa. Ba đứa nhỏ lập tức sợ sệt.

"Mẹ-"

Cả ba Thẩm Tri Hạ với ánh mắt cầu cứu, mong cô xin ba cho chúng nghỉ ngơi.

DTV

"Mau ngoài theo ba về tập tiếp ."

Nói xong, cô dậy, chúng nữa.

Ba đứa nhỏ mới hai tuổi, chỉ cần quen với việc luyện tập. Khối lượng bài tập cũng nhiều, đến một tiếng mỗi ngày.

Chỉ là chúng quen tự do, giờ quản lý, thoải mái chơi đùa như nên thích ứng .

Giai đoạn đầu quen với việc luyện võ, mệt mỏi là điều khó tránh. Thẩm Tri Hạ hiểu tâm lý của chúng nhưng nuông chiều.

Ba đứa sinh ba thấy giúp đỡ, đành cúi đầu rời khỏi phòng, nếu lát nữa ba bắt gặp, chắc chắn phạt tấn. Vốn dĩ chúng lén chạy qua đây.

Dư Hướng Sâm thấy ba đứa nhỏ, cũng trách mắng, chỉ nắm tay chúng dắt về nhà.

Vào phòng khách, xuống ghế, để ba đứa mặt.

"Các con tiếp tục luyện võ nữa ?"

Giọng tuy dịu dàng, nhưng Nhất Nhị Tam dám lên tiếng trả lời.

"Nhất Nhất, con là cả, con trả lời ."

Được gọi tên, Nhất Nhất ngập ngừng kéo vạt áo, lên tiếng:

"Ba... luyện võ mệt quá, con chơi."

"Muốn chơi ?"

"Vâng."

"Được, mai con cần luyện võ nữa."

"Ba, thật ạ?"

"Thật."

lúc Nhất Nhất sắp vỗ tay reo mừng, Dư Hướng Sâm lạnh giọng : "Lát nữa ba sẽ đến nhà ông Vương ở cuối thôn xem họ ăn gì. Từ mai, ai luyện võ học hành sẽ ăn như nhà họ."

 

Loading...