Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 717

Cập nhật lúc: 2025-11-10 13:37:58
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

yêu cầu ba đứa suy nghĩ giống , nhưng ít nhất cũng yêu thương , hòa thuận với .

Không thể chỉ vì một món đồ mà tranh chấp đến mức "sống c.h.ế.t".

Vì thế, cô chỉ phạt một tiếng mà còn cắt hai ngày đồ ăn vặt của cả ba.

Từ đó về , mỗi khi cãi , chỉ cần phát hiện đang đến, ba đứa lập tức ôm lấy , hòa ngay lập tức.

"Ở nhà bác hai ngoan đấy?"

"Có ạ!"

"Bọn con ngoan ạ!"

"Thật ?"

"Thật ạ!"

Ba đứa đồng loạt giơ tay lên.

Sợ tin, chúng liền ôm chặt hơn.

"Được , buông nào, chúng ăn bánh nào."

"Yeah!"

"Bánh nào!"

Thẩm Tri Hạ giúp chúng mang giày, dắt cả ba về nhà. ...

Vào ngày Tết Nguyên Tiêu, khi cả nhà họ Dư đang bận rộn, đưa thư mang đến một bất ngờ.

"Cha, , ông bà, thím ba ơi, Tiểu Dương thư về ! Tiểu Dương gửi thư về, mau đây nào!"

DTV

Hổ Tử cầm lá thư, phấn khích chạy trong nhà.

"Mau! Mau cho cả nhà !"

Mẹ Dư xúc động nắm lấy tay Hổ Tử, ánh mắt dán chặt lá thư trong tay .

"Bà ơi, đợi cháu gọi cha cháu qua đây ."

Chờ tập trung đông đủ, Hổ Tử cẩn thận mở phong bao, lấy lá thư Tiểu Dương gửi gia đình.

"Oa, còn một tấm ảnh nữa ."

Tấm ảnh gói trong mấy tờ giấy thư. Khi giấy mở , tấm ảnh lộ ngay lập tức.

"Mau đưa bà xem nào."

Cả gia đình vây quanh Hổ Tử.

Hổ Tử đưa tấm ảnh cho Dư – gần nhất.

"Nhìn Tiểu Dương nhà chúng mặc vest trông cũng bảnh bao trò."

"Nền phía bức ảnh là trường học của tụi nó ? Trông khác hẳn trường học bên ."

"Ê, xem, ở đằng xa còn mấy nước ngoài tóc vàng kìa!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-717.html.]

Bức ảnh truyền tay , ai cũng vui vẻ bày tỏ ý kiến của .

Nhìn nụ rạng rỡ của Tiểu Dương trong ảnh, Vương Hồng – vốn lo lắng – cũng thấy yên tâm hơn nhiều.

Giờ đây cô cầu gì hơn, chỉ mong Tiểu Dương sống thật ở nước ngoài để cô an lòng.

"Hay là để con thư của Tiểu Dương cho nhé?"

Hổ Tử họ đang mải mê xem ảnh, sốt ruột lên tiếng ngắt lời.

"Được, con ."

"Khụ khụ-"

"Em mở đầu rằng: 'Gửi đến tất cả những yêu con và những con yêu... '"

Hổ Tử xong câu đầu, chị dâu Vương Hồng và rưng rưng nước mắt.

Ba đứa sinh ba hiểu tại họ , liền chạy tới, đưa tay nhỏ bé lau nước mắt cho họ.

"Bà ơi, đừng ."

"Đừng ạ."

"Được , bà , bà vì vui thôi."

"Ngoan nào, chúng tiếp tục xem Tiểu Dương gì nhé."

Trong thư, Tiểu Dương kể về những chuyện xảy khi đến Mỹ.

Cậu chủ yếu miêu tả ngôi trường đang học, một ngôi trường trung học lịch sử hàng chục năm. Các bạn học đều là nước ngoài với tóc vàng, mắt xanh. Chỉ và Tử Mặc là hai tóc đen lạc lõng.

Ban đầu, các bạn tò mò về và Tử Mặc, liên tục đặt đủ loại câu hỏi.

Có bạn thì bài xích, nhưng cũng bạn thiện.

Tiếp đó, than phiền về đồ ăn ở trường. Mỗi ngày đều là hamburger, gà rán, hoặc bánh mì phô mai. Cậu bảo quen, và quyết định sẽ tự nấu ăn.

Nghe đến các món ăn , nhà họ Dư phản ứng gì vì họ từng ăn nên hình dung .

từng thời gian du học ở nước ngoài là Thẩm Tri Hạ thấu hiểu nỗi khổ của .

Những món thi thoảng ăn một bữa thì , chứ ngày nào cũng ăn, nhất là ba bữa đều giống , đối với khẩu vị truyền thống của Hoa quốc chắc chắn sẽ thể chịu nổi. Chưa kể ăn nhiều còn dễ tăng cân.

Cậu bé còn kể rằng bộ vest mà Thẩm Tri Hạ đặt riêng cho phát huy tác dụng ngay trong buổi tối đầu tiên nhập học.

May mà thím ba nhắc nhở, nếu tiệc hoặc sự kiện quan trọng, hãy ưu tiên mặc vest.

Ban ngày, thầy giáo thông báo buổi tối sẽ tiệc khai giảng. Sau khi suy nghĩ, và Tử Mặc quyết định mặc vest.

Khi đến hội trường, quả nhiên đều ăn mặc trang trọng, khác biệt với trong nước.

Cuối thư, nhấn mạnh mong gia đình gửi đồ ăn sang cho . Cậu thực sự ngày nào cũng ăn hamburger, gà rán nữa.

Khi Hổ Tử xong thư, Vương Hồng cầm lấy xem mấy .

Sau đó, cô cẩn thận gấp lá thư , cho phong bao.

Bức ảnh thì cô đặt khung, để đầu giường.

 

Loading...