Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 700

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:12:42
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dư Hướng Sâm đỗ xe ở bãi đỗ gần sân bay.

Mọi lấy hành lý xuống xe.

Lo các cháu qua nước ngoài quen với đồ ăn, chị dâu và nhét nhiều đồ ăn thể để lâu trong hành lý.

Không quan tâm cước phí vận chuyển bao nhiêu, cứ thế nhét .

Kết quả là mỗi đứa nhỏ đều ba vali lớn, còn đeo thêm một ba lô.

Nếu mấy đứa rèn luyện thể lực từ , thêm đó đều lớn lên ở nông thôn, chắc thể mang nổi chừng hành lý.

Dư Hướng Sâm giúp bọn trẻ thủ tục ký gửi, mất gần năm mươi đồng phí vận chuyển.

Nhìn con sắp lên máy bay, cuối cùng Vương Hồng kìm nước mắt.

DTV

Chị ôm Tiểu Dương òa .

"Mẹ, đừng buồn. Qua bên đó con sẽ cố gắng học tập, tranh thủ về sớm."

"Ba nhớ giữ gìn sức khỏe, đừng lo lắng nhiều quá."

Nói đến đây, cũng bắt đầu nghẹn ngào.

Bên , Thẩm Tri Đông mỉm tiễn Tử Mặc.

"Ba và các em sẽ đợi con về. Chờ khi Nữu Nữu lớn, ba sẽ kể cho con bé tên của nó là do trai đặt."

"Ba nhớ thường xuyên cho con bé xem ảnh của con nhé, kẻo lúc con về nó nhận ."

"Yên tâm , ba sẽ treo ảnh con ngay nôi của nó, để lúc nào nó cũng thấy con."

"Nhớ chụp nhiều ảnh của con bé gửi cho con, nhất là mỗi tháng một tấm."

"Được, mỗi tháng một tấm, để con thấy quá trình trưởng thành của em gái."

Hai cha con, một nghĩ về con gái tương lai, một nghĩ về em gái.

Nhìn họ thế , cứ như đứa trẻ trong bụng Trần Tú Bình chào đời .

"Đến giờ lên máy bay , mau ."

"Ba , con lên đây."

Tiểu Dương lau nước mắt, mỉm vẫy tay chào ba .

Hai đứa sắp trong, bỗng Tử Mặc chạy về phía Thẩm Tri Đông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-700.html.]

"Ba-"

"Ngốc , đừng , về nữa ."

"Ba đợi ngày con trai trưởng thành, học hành thành tài trở về. Khi đó, ba sẽ dẫn các em đến đón con."

"Dạ, nhất định thế nhé."

Đến khi hai đứa khuất, còn thấy bóng dáng nữa, Thẩm Tri Đông vốn luôn tươi bỗng dựa cột, lặng lẽ lau nước mắt.

Không buồn, chỉ con trai thấy sự yếu đuối của .

Hy vọng trong lòng bé, ba luôn là mạnh mẽ.

Để khi ở nơi xa, nghĩ về gia đình, sẽ cảm thấy sợ hãi. ...

Sau khi tiễn Tử Mặc và Tiểu Dương, Thẩm Tri Đông và hai còn cũng định ở Kinh thị lâu. Họ trực tiếp mua vé máy bay sáng sớm hôm tại sân bay, chuẩn về nhà.

Tuy hôm nay còn sớm nhưng nghĩ đến tâm trạng của , ai ngoài chơi. Dư Hướng Sâm lái xe thẳng về nhà.

"Chị dâu, cứ nghỉ ngơi , em đến nhà hàng quốc doanh mua mấy món mang về."

"Được, em , phiền em , lão tam."

Lúc , Vương Hồng cũng tâm trạng nấu cơm. Chị lặng lẽ ghế.

Trong phòng khách, ba im, ai gì.

Mãi đến khi Dư Hướng Sâm mang thức ăn về và mời ăn cơm, khí trầm lặng mới phá vỡ.

"Anh Tri Đông, dạo tình hình ở xưởng thế nào?"

"Cũng , thứ phát triển đúng như em dự đoán trong cuộc họp ban đầu. Hiện tại xưởng gần 300 công nhân, việc theo hai ca, đủ đáp ứng nhu cầu đơn hàng."

"Tạm thời vấn đề nhân công cứ như , cần tuyển thêm. Nếu đơn hàng tăng, thêm giờ, sẽ trả lương tăng ca đầy đủ."

Hiện giờ, hầu như nhà nào trong thôn cũng ở xưởng, vài thôn lân cận cũng công nhân. Nếu thể , cần tuyển thêm mới.

Quan trọng là sắp đến năm 1976. chỉ còn hai năm nữa là đến kỳ thi đại học.

Lúc đó, trọng tâm của cả gia đình họ sẽ chuyển về Kinh thị. Nếu mở rộng xưởng quá lớn, tiếp quản sẽ khó quản lý.

"Lợi nhuận của xưởng tạm thời mỗi năm trích 3% để hỗ trợ trường học trong thôn. Còn việc sử dụng thế nào thì giao cho trưởng thôn quyết định."

"Được, việc về sẽ ngay."

 

Loading...