Để thể cho bọn trẻ ở nhà thêm vài ngày, Thẩm Tri Hạ nhờ Đại Cương cầm giấy tờ của cô mua năm vé máy bay đến Kinh thị.
Lần cô sẽ ở nhà, để Thẩm Tri Đông và vợ chồng Dư Hướng Mộc cùng đưa Tử Mặc và Tiểu Dương Kinh thị.
Đêm khi khởi hành, cả nhà tránh khỏi cảm giác buồn bã, dù gì hai đứa cũng một mấy năm liền thể gặp .
Bọn trẻ còn nhỏ như thế, thời điểm trở về lẽ thành lớn .
Ngay cả ba đứa sinh ba cũng dường như cảm nhận bầu khí chia tay, cả buổi tối chúng đều ngoan ngoãn, ồn ào, cũng tranh giành bất cứ món đồ chơi nào.
DTV
"Tiểu Dương, sắp xếp hết đồ đạc ? Có bỏ sót thứ gì ? Có kiểm tra một nữa ? Nếu bỏ sót cái gì, chúng thể gửi qua cho cháu đấy."
Đây là thứ năm trong tối nay Dư hỏi câu , gương mặt bà đầy vẻ lo lắng.
"Bà nội, tất cả xếp gọn gàng , cháu cũng kiểm tra mười ."
Tiểu Dương kiên nhẫn trả lời.
Cậu bà nội và chỉ là vì nỡ rời xa mà thôi.
"Xếp xong là , xếp xong là ."
"Mẹ, qua chăm sóc ba đứa sinh ba giúp con nhé, con nghỉ ngơi một chút."
"Được, , qua ngay đây."
Ba đứa nhóc đang trong phòng chơi xếp hình, cần ai chăm sóc, nhưng dáng vẻ buồn bã của Dư, cô vẫn tìm cho bà chút việc để bà phân tâm.
Dù gì thì chị dâu cũng cứ quanh quẩn bên Tiểu Dương, hai ngừng dặn dò đủ điều, cô mấy .
"Thím ba, thím cứu cháu khỏi nước lửa đấy."
"Mẹ và bà nội cháu cũng chỉ cho cháu thôi, sắp tới sẽ gặp cháu một thời gian dài, trong lòng chắc chắn lưu luyến."
"Ôi, đây cháu nghĩ quan trọng như thế, giờ , thấy hình như cũng chút quan trọng."
"Tất nhiên là , ai trong nhà cũng quan trọng, thiếu một cũng ."
"Vậy nên cháu và Tử Mặc cố gắng học hành, cố gắng nghiệp sớm để về nước sớm."
"Thím yên tâm, cháu nhất định sẽ cố gắng, để mấy nước ngoài vượt mặt ."
"Thím ba, nhớ thường xuyên gửi thư cho cháu nhé, nếu , nhất gửi cho cháu chút đồ ăn nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-696.html.]
Trước mặt ba và ông bà, Tiểu Dương vẫn cố tỏ mạnh mẽ, nhưng khi đối diện với Thẩm Tri Hạ, giọng bắt đầu nghẹn ngào.
"Được , thím sẽ tìm cách gửi đồ ăn qua cho cháu."
Cô nhẹ nhàng vỗ lưng bé, dù vẫn chỉ là một đứa trẻ mười ba tuổi, đột ngột đến một quốc gia xa lạ, trong lòng tránh khỏi cảm giác sợ hãi.
-
Sáng hôm , trời vẫn sáng rõ.
Ngoại trừ ba đứa sinh ba, trong nhà họ Dư đều thức dậy.
Lúc tất cả đều trong phòng khách, lời tạm biệt với Tiểu Dương.
"Tiểu Dương, qua bên đó nhớ tìm cơ hội chụp nhiều ảnh gửi về cho chúng , để chúng cũng xem nước ngoài thế nào nhé."
"Tốt nhất là chụp vài tấm về trường học của con, cả bạn bè con nữa."
"Còn nữa, bảo là quen bạn gái nước ngoài đấy."
"Mẹ ơi, con mới mười ba tuổi thôi mà, còn lâu mới đến lúc nghĩ đến chuyện yêu đương, hơn nữa thím ba là hai mươi tuổi chỉ phép học hành tử tế, yêu đương."
Nghe câu , Thẩm Tri Hạ đang bóc bánh bao liền khựng .
Cô cấm mà chỉ là khuyên thôi! Là khuyên thôi mà!
"Thím ba con đúng đấy."
"Chú ba con khi xưa đến tận từng tuổi đó mà vẫn tìm thím ba con, nên con tìm bạn gái muộn một chút cũng . Khi nào về đây, chúng sẽ giới thiệu cô gái cho con, thím ba con quen nhiều lắm, mắt ."
Tại Kinh thị, Dư Hướng Sâm cũng đang ăn sáng, nhịn mà hắt xì một cái.
Chẳng lẽ vợ nhớ ?
"Thôi nào, ăn nhanh , sắp đến giờ xuất phát , chần chừ nữa là trễ chuyến bay đấy."
Thẩm Tri Hạ kịp thời ngăn câu chuyện của đang ngày càng xa, Dư Hướng Sâm dù ở đó cũng nhắc tên.
bảy giờ, Đại Cương lái xe đến.
"Hổ Tử, giúp Tiểu Dương chuyển hành lý lên xe."
"Ngưu Tử, con qua gọi Tử Mặc và bác Tri Đông bảo họ mau mang hành lý qua đây."