Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 688

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:12:30
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Con yên tâm, cố ý đến . Tối qua định tới hỏi thêm về chuyện Tiểu Dương du học, ngờ gặp ..."

"Mẹ đó lâu , chút tiếng ngay, con cứ yên tâm!"

Nói đến đây, dù kết hôn gần bốn mươi năm, khuôn mặt Dư cũng bắt đầu đỏ lên.

"Mẹ, hiểu lầm ."

"Tối qua vai con mỏi, nên con nhờ Hướng Sâm xoa bóp giúp, chứ chuyện gì như nghĩ ."

"À, còn tưởng là..."

Mẹ Dư lập tức hiểu nhầm, khuôn mặt càng thêm ngượng ngùng.

Vốn dĩ về chuyện với con dâu khiến bà thoải mái, giờ là do bà tự hiểu nhầm.

Bầu khí trong phòng trở nên ngượng ngập đến cực độ, may , ba đứa sinh ba kịp thời lên tiếng "giải cứu" cho chồng và con dâu.

"Mẹ, sữa-"

"Mẹ, tè-"

"Được , tới ngay, cố nhịn một chút nhé-"

Thẩm Tri Hạ vội vàng bế Nhị Nhị đang tè lên, nhanh chóng chạy phòng tắm trong phòng.

"Nhất Nhất và Tam Tam ?"

"Không."

"Sữa-"

"Đói-"

"Được , bà nội lập tức pha sữa cho hai đứa ngay đây."

-

Hai ngày , Dư Hướng Sâm đặc biệt xin nghỉ ở viện, dành thời gian dạo quanh các công viên gần đó cùng gia đình.

"Chồng , về em máy bay. Đi tàu hỏa lâu quá. Nhân tiện cho Tử Mặc và Tiểu Dương trải nghiệm cảm giác máy bay ."

Tử Mặc và Tiểu Dương với cô rằng họ du học, điều trong dự tính của cô.

Tuy nhiên, yêu cầu cô đặt là, sự đồng ý của cả ba lẫn hai bên. Chỉ cần một trong hai phản đối thì .

"Vậy lát nữa sẽ mua vé máy bay cho cả nhà."

Trong lúc Dư Hướng Sâm mua vé, cô dự định dẫn dạo một vòng cửa hàng quốc doanh.

Đi chơi cũng mang chút đặc sản về quà.

"Mỗi thể chọn một món đồ thích nhất, thím ba sẽ trả tiền."

"Ồ! Tuyệt vời quá!"

"Thím ba, thật từ nào diễn tả tình yêu của cháu dành cho thím!"

"Được , đừng nịnh nọt nữa, nhanh chọn đồ !"

Đám trẻ reo hò, tản hướng. Cô cũng từ từ dạo xem đồ.

Tới quầy quần áo, kiểu dáng vẫn là phong cách cũ kỹ, món nào hợp gu của cô.

Đi dạo nửa tiếng, cuối cùng cô chỉ mua ba chiếc chăn nhỏ. Chất liệu sờ khá , mềm mại, thể dùng cho ba nhóc sinh ba đắp khi ngủ riêng mùa đông.

Dần dần, bọn trẻ con đều chọn xong món đồ thích.

Các bé gái ý tưởng khá đồng nhất, cả bốn đều chọn váy.

Trong khi đó, bọn con trai thì sở thích mỗi đứa mỗi khác: đứa chọn đồ chơi, đứa lấy dụng cụ học tập, đứa mua kèn harmonica, thậm chí còn một hộp sô-cô-la.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-688.html.]

Những món đó đều , ít nhất dễ mang theo, nhưng cô đau đầu nhất là ba con trai của .

Mỗi đứa một chú ngựa gỗ lớn hơn chúng và nhất quyết chịu xuống.

May mà cửa hàng bách hóa nhập nhiều ngựa gỗ hơn, nếu màn tranh giành.

Cuối cùng, khi rời khỏi tòa nhà bách hóa, cha Thẩm, cha Dư và chú hai Thẩm, mỗi tay xách một chú ngựa gỗ về nhà.

Mẹ Thẩm một nữa cảm thán độ nuông chiều con cháu của con gái . Ba con ngựa gỗ, khi mang về tay cồng kềnh, nhưng con gái bà cứ như gì quan trọng, bà cũng chẳng thêm .

-

"Hạ Hạ, chúng thật sự sẽ máy bay về ?"

Cha Thẩm thận trọng hỏi con gái.

" , máy bay chỉ mất nửa ngày, chịu đựng vất vả tàu hỏa mấy ngày trời."

"Với cả nhà ai từng máy bay, cơ hội, cùng trải nghiệm một chút."

"Vậy máy bay rơi ?"

"Cha, cha yên tâm, tỷ lệ t.a.i n.ạ.n máy bay cực kỳ thấp, đáng sợ như cha nghĩ ."

"Nếu thực sự nguy hiểm thế, lãnh đạo nhà nước khi xa đều chọn máy bay? Cha đúng ?"

DTV

" thì đúng là thế, nhưng mà..."

"Cha, cha sợ ? Nếu cha dám , con bảo Hướng Sâm đổi vé tàu hỏa cho cha."

"Con bé , linh tinh gì thế. Cha lớn thế , mà sợ ?"

"Cha là Thẩm Tiền Tiến, sợ trời, sợ đất..."

"Chỉ sợ vợ thôi!"

Lời của Lục Lục dứt, cả phòng khách bật rần rần.

"Nhóc con, suốt ngày bóc phốt ông nội thế hả!"

"Lần chơi, ông thèm cho cháu theo nữa!"

"Vậy cháu cũng chẳng chơi với ông , cháu với bà nội và cô út!"

"Ông nội chẳng đồng nào trong , chơi với ông, nào mua đồ ăn vặt cũng tiêu tiền của cháu!"

Cha Thẩm tức giận, định tóm lấy Lục Lục.

"Hôm nay ông đ.á.n.h m.ô.n.g cháu thì chịu !"

"Á! Bà nội cứu cháu với, ông nội đ.á.n.h kìa!"

Cả sân tràn ngập tiếng hét của Lục Lục.

"Thẩm Tiền Tiến! Được ! Mau dừng , đừng để nó ngã!"

Nghe lời vợ, dù thừa nhận sợ vợ mặt , cha Thẩm vẫn ngoan ngoãn xuống.

"Nhóc con nghịch ngợm, về nhà ông sẽ bảo cha cháu dạy cháu một bài học."

"Lêu lêu lêu-"

"Cha cháu thương cháu lắm, ông chẳng dạy cháu gì !"

"Cha cháu thương cháu, nhưng cũng là con trai của ông!"

"Cha cháu dám lời ông !"

"Bà nội, cứu cháu!"

"Cháu yên tâm, bà nội đây, ông nội cháu dám !"

 

Loading...