Thời điểm Thẩm Tri Hạ và bác Trương trở về ngõ, cô thấy cửa nhà đậu hai chiếc xe màu đen.
Một trong đó cô nhận , đó là chiếc chú Tào thường .
Còn chiếc xe thì cô từng thấy bao giờ.
"Hạ Hạ, nhà cháu khách , bác sẽ nữa."
"Vậy ạ, hôm nay mời bác ăn cơm nhé."
Tiễn bác Trương rời , Thẩm Tri Hạ đẩy cửa sân bước .
"Con gái, cuối cùng con cũng về ."
Nhìn thấy bóng cô, Thẩm lập tức kéo cô căn phòng bên cạnh.
"Có chuyện gì ạ? Con mới ngoài hai ba tiếng thôi, nhà xảy chuyện gì lớn ?"
Cô nét mặt phức tạp của Thẩm, khỏi băn khoăn.
"Không nhà xảy chuyện, mà là Tử Mặc..."
"Họ gặp vài nước ngoài ở Vạn Lý Trường Thành, chút tranh cãi. Cụ thể gì thì bọn nhỏ cũng kể rõ, cuối cùng còn gọi điện cho đồng chí Tào."
"Ngay khi con ngoài lâu, đồng chí Tào đưa chúng về nhà, còn một trông vẻ uy quyền cùng nữa."
Mẹ Thẩm cũng rõ tình hình cụ thể, nhưng linh cảm của bà cho thấy chuyện vẻ tồi tệ như tưởng tượng. Nếu thật sự , lẽ chú Tào đưa bọn trẻ về nhà.
"Mẹ, đừng lo lắng quá. Con nghĩ chắc nghiêm trọng như tưởng . Để con qua đó hỏi thử xem."
Cô an ủi , chỉnh quần áo và tóc đến phòng khách.
Nhìn thấy chú Tào đang cùng khách nhâm nhi , cô cô lo lắng quá mức .
"Chú Tào, cháu về ."
"Cuối cùng cháu cũng về, đợi lâu."
Tào Tinh Hải thấy cô về liền dậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-683.html.]
"Để chú giới thiệu, đây là đồng chí An Thuận Chi, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao."
"Đồng chí An, đây là Thẩm Tri Hạ mà kể với ."
"Chào Bộ trưởng An, vui gặp ngài. Xin để ngài đợi lâu."
Cô nhẹ nhàng cúi đầu chào.
Mẹ Thẩm hiểu tình hình, nét mặt lo lắng của bọn nhỏ, rõ ràng cũng chuyện sẽ diễn biến .
DTV
khi thấy chú Tào và Bộ trưởng An điềm tĩnh thoải mái trong phòng khách nhà , cô chắc chắn họ chỉ đến đây để uống mà là để chờ cô.
"Haha, cháu thật thông minh đúng như lão Tào . , đến đây là để tìm cháu."
Nhìn thấy thứ đúng như dự đoán của , Thẩm Tri Hạ vội hỏi ngay mà mời Bộ trưởng An và chú Tào phòng sách.
Sau khi ba xuống, cô mới hỏi Bộ trưởng An về lý do cụ thể.
"Đồng chí Thẩm, là thế ..."
Bộ trưởng An kể tình huống mà Tử Mặc và các em gặp hôm nay.
Hóa là khi bọn nhỏ leo Vạn Lý Trường Thành, gặp một đồng chí của Bộ Ngoại giao đang tiếp đón vài vị quan chức ngoại giao nước ngoài đến thăm.
Mặc dù lấy danh nghĩa "thăm hữu nghị" nhưng lời và hành vi của họ lộ rõ sự xem thường Hoa quốc, kèm theo nhiều ý khinh miệt.
Nhóm "thiếu niên nhiệt huyết" nhà cô nhịn nổi, liền dùng tiếng Anh tranh luận với những nước ngoài đó, lưu loát và dõng dạc trong suốt vài phút, khiến các quan chức nước ngoài hình tại chỗ, đồng thời các đồng chí ngoại giao Hoa quốc cũng sững sờ.
Không ai ngờ rằng những đứa trẻ vô tình gặp khả năng ngoại ngữ và lập luận sắc bén đến , khiến họ bất ngờ đến ngạc nhiên.
Nhóm nước ngoài chút bực bội, nhưng các đồng chí của Bộ Ngoại giao như tìm một món bảo vật vô giá.
Họ bỏ qua biểu cảm của nước ngoài, ngay lập tức kéo Tử Mặc và đưa cả nhóm đến một nơi nào đó.
Khi những đứa trẻ thấy lớn vẻ nghiêm túc và còn một đưa chúng , chúng cũng hiểu lẽ gây , chỉ Hổ Tử trấn an các em, dặn chúng nên sợ hãi.
Cuối cùng, chúng thương lượng với đối phương rằng sẽ gọi cho lớn . Sau khi xuống Vạn Lý Trường Thành, chúng gọi điện đến văn phòng chú Tào.