Sáng hôm , khi trời hửng sáng, Dư Hướng Sâm đến nhà ăn quốc doanh gần đó mua bữa sáng về cho cả nhà.
Đang định nhẹ nhàng lén phòng để vợ và các con thì Thẩm Tri Hạ lơ mơ tỉnh dậy.
"Vợ ơi em dậy , cứ từ từ, cần vội."
"Bữa sáng để bàn phòng khách , khi nào dậy thì ăn, đừng để đói nhé. Anh đến cơ quan đây."
"Đi , yêu ."
Dư Hướng Sâm đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô, đắp chăn cho ba đứa sinh ba, nhẹ nhàng rời khỏi phòng.
"Lão tam, giờ con ?"
"Dạ, xe đang chờ bên ngoài ."
"Mẹ ơi, bữa sáng con để bàn, rửa mặt xong ăn lúc còn nóng nhé."
"Được , con mau , đừng để chú lái xe chờ lâu."
Sau khi rời lâu, Thẩm Tri Hạ vốn ngủ thêm một chút cũng vội bò dậy, chủ yếu là cô ngủ nhưng ba đứa sinh ba tỉnh dậy.
"Mẹ-"
"Bà-"
"Đợi chút nhé, rửa mặt xong sẽ pha sữa cho các con!"
"Mẹ-"
"Mẹ!"
"Rồi , , sẽ gọi bà nội và bà ngoại pha sữa cho các con."
Thật là, ba đứa nhỏ yêu khổ .
Thấy chúng chờ nữa, Thẩm Tri Hạ đành mặc bộ đồ ngủ phòng khách.
"Hạ Hạ dậy , rửa mặt ?"
"Mẹ ơi, , giúp con trông ba đứa nhỏ một chút nhé, chúng đang ồn ào đòi uống sữa, chờ một chút nào."
"Được , con mau phòng , rửa tay xong sẽ ngay."
Hai liền dậy bếp rửa tay.
Mẹ của Dư Hướng Sâm hiểu tính của ba đứa cháu nhỏ.
Mới vài tháng tuổi, khi đói tè dầm là chúng sẽ lớn để thu hút sự chú ý của lớn.
Giờ lớn hơn một chút, chúng ít khi nhưng cứ kêu để đòi, đôi lúc lớn luống cuống đến nỗi đầu cũng nổ tung vì chúng ồn.
-
Đến khi đều ăn xong bữa sáng, Thẩm Tri Hạ với bọn trẻ: "Bây giờ thím hỏi ý kiến các cháu, trạm đầu tiên các cháu ?"
"Tất nhiên là Vạn Lý Trường Thành!"
"Hoàng cung! Cháu xem nhà của hoàng thượng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-680.html.]
"Trường Thành!"
"Hoàng cung!"
"Dừng ! Không cãi !"
"Mau thống nhất ý kiến nào, một ngày chỉ thể một nơi thôi, hôm nay chỗ thì hôm khác sẽ ."
Các điểm tham quan ở Kinh thị gần lắm.
Hơn nữa, họ còn mang theo mấy đứa nhỏ, nên một ngày chỉ thể một nơi.
Cuối cùng, thiểu phục tùng đa , trạm đầu tiên quyết định sẽ đến Vạn Lý Trường Thành.
Vì mấy đứa nhỏ vẫn vững, thực Thẩm Tri Hạ lắm, nhưng cũng mất hứng của , đành chuẩn vài cái đai lưng để cõng ba đứa sinh ba lên lưng, coi như là chuyến du lịch mang vác nặng.
Những ngày đó, họ thăm thú khắp Kinh thị.
Khi Thẩm Tri Hạ ngoài, cô sẽ ở nhà với ba đứa sinh ba, dù thì tài xế Vương là địa phương Kinh thị, chỗ nào ông áy cũng rõ, cần cô theo sát hàng ngày.
Cha Thẩm cũng từng , còn bác Trương thỉnh thoảng cũng qua đưa chơi, nên gì lo lắng.
Chơi đùa bốn, năm ngày, cha cũng thấm mệt, quyết định ở nhà nghỉ ngơi ngày hôm .
"Thím ba ơi, ngày mai lớn ở nhà nghỉ ngơi, bọn cháu thể tự chơi ạ?"
DTV
Hổ Tử chọn đại diện cho lũ trẻ.
"Các cháu định ?"
"Trước đây là chú Vương lái xe đưa bọn cháu đến các điểm tham quan, ngày mai bọn cháu thử tự xe đến Vạn Lý Trường Thành, chúng cháu leo một nữa."
Lần do ba đứa sinh ba cùng, khi leo Vạn Lý Trường Thành chăm sóc cho mấy cặp chân ngắn của chúng, lũ trẻ lớn rõ ràng chơi .
"Được thôi, nếu các cháu thì tự ."
Vì bọn trẻ ý tưởng , cô cản trở.
Tuy nhiên, để đề phòng bất trắc, cô điện thoại văn phòng của chú Tào một tờ giấy và bảo bọn trẻ cất túi.
Sáng hôm , mấy đứa trẻ Vạn Lý Trường Thành đeo balo nhỏ, mang theo nước và vài món ăn vặt, háo hức bước khỏi cổng.
"Hạ Hạ, chúng thực sự cùng bọn trẻ ?"
Mẹ Dư vẫn chút lo lắng, dù đây cũng là Kinh thị, xa lạ với , mà mấy đứa nhỏ từng xa...
"Mẹ ơi, cháu cả của mười lăm tuổi , ở gia đình bình thường, tuổi bắt đầu tìm đối tượng chứ."
"Mẹ cứ yên tâm, cứ để bọn chúng tự do thử sức. Bọn trẻ đều tiền trong túi và điện thoại của chú Tào, nếu thực sự chuyện gì, chúng sẽ tự cách xoay sở."
"Hạ Hạ đúng đấy, bà đừng lo quá nữa, bọn trẻ lớn , còn chúng cũng già !"
"Không!"
"Haha, Nhất Nhất, con đang bà ngoại già ?"
Nhất Nhất gật đầu, đứa bé láu lỉnh khiến bà Thẩm vui vẻ ngớt, thậm chí còn bà Dư bớt lo lắng.