Sau mấy ngày tàu hỏa, vì nhiều trẻ con nên cha Thẩm thời gian sang bên toa ghế cứng tìm chuyện.
Mỗi ngày ông chơi đùa với chúng, trò chuyện, trò chơi nên cũng thấy chán.
"Tàu sắp đến ga , nhanh chóng thu dọn đồ đạc, đừng để quên gì tàu nhé."
DTV
"Tử Mặc, Tiểu Ngưu, các cháu đây, để cô buộc dây vải ."
Mấy đứa lớn hơn thì đang áp mặt cửa sổ ngắm khung cảnh bên ngoài, trong lòng một cảm giác đặc biệt khó tả. Chúng thật sự đến Kinh thị, nơi giờ chỉ xuất hiện trong sách vở.
"Đã cầm hết đồ ? Kiểm tra nữa, cả giường cũng lật xem."
Tàu dừng ở sân ga, cha Dư là xuống , mở chiếc xe đẩy mà ba đứa sinh ba , để năm đứa nhỏ trong.
Người xuống tàu ở Kinh thị đông, Thẩm Tri Hạ để cha Thẩm, từng đến đây hai , dẫn đầu, còn cô ở cuối đoàn.
"Tiểu Ngưu, cháu đừng cứ ngó ngang ngó dọc mãi, sát nào."
Bọn trẻ, cả lớn cả nhỏ, đều phấn khích thôi. Nếu cô nhắc nhở liên tục, chỉ cần cẩn thận một chút là sẽ đứa lạc mất.
Ở cổng , Dư Hướng Sâm cao lớn dễ nhận , cha Thẩm nhanh chóng thấy .
"Hướng Sâm, chúng ở đây!"
"Cha, để con giúp mang đồ."
"Con đừng lo cho cha, giúp cha con , ông còn đẩy năm đứa nhỏ nữa."
Dư Hướng Sâm về phía cha Thẩm, thấy ba đứa sinh ba nhà đang bám tấm che của chiếc xe đẩy, định dậy.
Anh nhanh chóng tiến lên, cầm lấy tay cầm xe đẩy từ tay cha Dư.
"Cha, để con đẩy bọn trẻ cho, cha nghỉ một chút ."
"Ba ba?"
"Ba?"
Ba đứa sinh ba đầy ngờ vực.
"Hơn một tháng gặp, quên ba ?"
Anh xoa đầu ba đứa con.
Nói thật, cảm thấy tủi .
Chẳng lẽ trí nhớ của trẻ nhỏ giống như cá vàng ? Nhanh quên đến thế?
"Ba, bế."
"Bế bế -"
"Các con ngoan ngoãn trong xe , đợi về nhà ba sẽ bế!"
"Mau xuống, đừng lên."
Anh đợi Thẩm Tri Hạ đang ở phía đến gần, nắm tay cô nhưng từ chối.
"Đông quá, nhanh về nhà ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-678.html.]
Dù chút tiếc nuối nhưng lời vợ thì vẫn , Dư Hướng Sâm dẫn cả đoàn tới chỗ đỗ xe.
Hai ngày , xin nghỉ phép bến xe, thuê một chiếc xe buýt nhỏ đủ chỗ cho mười mấy , và thanh toán luôn chi phí thuê xe cùng tài xế trong một tuần.
"Cha , vợ ơi, đây là chú Vương, mấy ngày nếu chơi thì cứ bảo với chú , xe con thuê bảy ngày ."
"Không tệ , đồng chí Dư, lắm."
Cô vốn định mặt dày đến nhờ chú Tào xin một chiếc xe, ngờ chuẩn xong xuôi.
Có xe , thì , cần lo lắng vấn đề thời gian nữa. ...
Xe dừng ở đầu ngõ Trầm Ngư, tiên đưa mấy đứa nhỏ xuống, cả đoàn mới mang hành lý xuống xe.
"Chú Vương, hôm nay cảm ơn chú vất vả. Ngày mai phiền chú 9 giờ sáng đây đón chúng nhé."
"Được, sáng mai sẽ đến đúng giờ."
Ngay khi họ chuẩn xách hành lý ngõ, từ phía vang lên một giọng quen thuộc.
"Ôi chao, cả nhà tới giờ thế?"
Người là bác Trương, từng dẫn cha họ dạo phố khắp nơi. Nhìn thấy cả gia đình đông đủ, ông vui vẻ bước tới chào hỏi.
"Chào bác Trương, lâu gặp ạ."
"Cũng nhờ bọn trẻ nghỉ hè, chúng đưa chúng đến Kinh thị chơi để mở mang tầm mắt."
Cha Thẩm thấy là bác Trương, cũng nhiệt tình đáp .
"Tất cả đều là con cháu của hai nhà hả?"
Từ lớn đến bé, bác Trương lượt đếm .
Trời ơi, từ đứa lớn đến đứa nhỏ tổng cộng mười ba đứa, thật sự là đông vui quá.
"Đều là con cháu trong nhà cả."
"Đây là ông Trương ở gần đây, các cháu mau đây chào ông Trương nào."
Ông gọi các cháu để chào hỏi.
"Chào ông Trương ạ."
"Ông, chào."
"Ôi trời, , mấy đứa nhỏ trông đáng yêu thật, mà thấy thích."
"Thôi nhà , cũng phiền nữa, nhanh chóng nhà nghỉ ngơi. Ngày mai sẽ qua nhà chơi."
"Vâng ạ, ngày mai Trương nhất định đến sớm đấy nhé."
Đến cửa viện 7, Dư Hướng Sâm nhanh chóng bước lên mở khóa.
"Cha , chú thím, nghỉ ngơi, hành lý để con với Hổ Tử mang là ."
"Trên bàn ở phòng khách bình nước, con đun sẵn , khát thì tự rót uống nhé."
"Phòng vẫn là phòng chúng ở, phòng của chú thím thì ở cạnh phòng cha vợ con, con cũng dọn dẹp sẵn hết . Thiếu gì thì cứ bảo con, con sẽ mua."