Bị ôm nhẹ mặt trong nhà, Thẩm Tri Hạ chợt nhận cảm giác khác hẳn so với khi gặp buổi tối trong gian riêng.
Cảm giác lúc chân thật hơn nhiều, thậm chí cô còn chút xúc động .
Nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, cô mời :
"Chú Tào, dì Tụng Chi, mau xuống ăn cơm ."
Cô nhường chỗ của cho Dư Hướng Sâm để gần ba đứa con, còn cô bên cạnh .
Ba em quên mất mặt là ba , cả ba đứa đều ngơ ngác đàn ông cạnh, hiểu gì về phía Thẩm Tri Hạ.
"Sao ? Ngay cả ba của mà cũng nhận ?"
Dư Hướng Sâm lượt nhéo nhẹ má bụ bẫm của các bé.
"Ba?"
" , là ba của ba đứa nhóc tụi con đấy."
"Mẹ-"
Ba đứa rõ ràng tin lời Dư Hướng Sâm, chỉ tay sang Thẩm Tri Hạ để xác nhận.
"Là ba mà, buổi tối chẳng thường cho các con xem ảnh ? Mau gọi ba nào."
"Ba-"
"Ba-"
"Ừ, các con ngoan của ba, giỏi lắm."
Anh gắp thức ăn cho vợ, đút ba đứa trẻ ăn phần cơm dành riêng cho chúng.
Món của ba đứa là do Thẩm Tri Hạ và Dư riêng, chỉ thêm một chút muối cho trẻ nhỏ.
Để tránh việc hôm nay ba đứa sẽ đòi ăn đồ của lớn, Thẩm Tri Hạ tốn công thức ăn thành các hình bông hoa và động vật đáng yêu.
Trong lúc ăn, đều đến chúc mừng sinh nhật ba đứa. Chúng cũng dùng tay cầm bình sữa của để cụng ly cùng .
Cả bữa ăn, đều ăn vui vẻ, còn ba em thì cực kỳ hào hứng, tận hưởng niềm vui của nhân vật chính.
Sau khi ăn xong, ông bà Dư đưa ba đứa trẻ xe đẩy, đưa chúng ngoài.
Ngay cả vợ chồng chú Tào cũng dẫn dạo quanh thôn Vân Bình, tiện thể ghé thăm Vân Hương Cư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-671.html.]
Mọi đều ngầm hiểu để gian riêng cho đôi vợ chồng trẻ " xa nửa năm," chắc chắn họ nhiều chuyện .
Thấy nhà tâm lý, Dư Hướng Sâm kéo vợ phòng.
Cửa đóng , một nụ hôn cuồng nhiệt nhanh chóng trao cho cô, cả căn phòng ngập tràn khí mờ ám.
DTV
Sau một thoáng gần gũi, Thẩm Tri Hạ dừng ý định xa hơn của , cô cha và chị , và vẫn còn một việc quan trọng xong.
"Mau lên, cứ đùa, xem kìa tóc em rối hết , lát nữa cha thấy sẽ cho xem."
Thẩm Tri Hạ vội dậy khỏi ghế sofa, chỉnh quần áo, tóc cũng cần buộc .
"Không , họ cố tình để chúng gian riêng mà..."
"Anh dám nữa !"
"Được , nữa, thế ."
Dư Hướng Sâm hiểu ý, dừng kịp thời, nếu cô vợ sắp giận dỗi .
"Vợ ơi, nửa năm nay em vất vả nhiều ."
Anh ôm chặt cô, đặt một nụ hôn dịu dàng lên mái tóc cô.
"Biết em vất vả thì mau thành công việc để sớm về nhà."
"Rõ thưa bà xã! Anh cam kết sẽ thành nhiệm vụ sớm nhất."
"Được , mau dậy thôi, còn lễ chọn đồ cho ba đứa nhóc."
Cô xem trọng nghi thức , nên chuẩn nhiều món để cho ba đứa chọn.
Những thứ trời đất, từ đồ dùng, sách vở đến cả vàng bạc châu báu, dù những món lấy thì cũng một hai thứ tượng trưng, dù cũng chỉ là trong nhà, gì đáng lo.
"Vợ ơi, đây là gì thế, cả kính lúp?"
"Haha, cái đó là chú Đàm chuẩn , chú trong ba đứa ít nhất một đứa nghiên cứu khoa học, còn lấy cả một vài thứ trong phòng thí nghiệm nữa."
"Nếu mấy thứ khác quá to, chú còn đem cả những đồ lớn đây cơ."
Đàm Lý quyết tâm với việc ba đứa sinh ba một đứa theo ngành nghiên cứu.
Mỗi khi thời gian rảnh, chú đều thích bắt một trong ba đứa thủ thỉ tai chúng về đủ thứ nghiên cứu, quan tâm chúng hiểu .
Thành bây giờ, cả ba đứa nhỏ cứ thấy chú là chạy, nếu chạy kịp thì cúi đầu thu lòng chú, quyết đáp gì cả.