Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 641

Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:35:31
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dư Hướng Sâm nhẹ nhàng vỗ bàn tay mũm mĩm của con.

"Hôm nay ba bế ai cả."

"Ai bảo các con ngoan, !"

"Ah ah!"

Nhất Nhất thấy ba những bế mà còn vỗ tay , liền mím môi, trông như sắp .

"Đừng giả vờ, ba càng bế, cũng kể chuyện cho ."

Có lẽ bé nhận cũng ích gì nên lập tức nhoẻn miệng .

Cậu bé là đứa nghịch ngợm nhất trong ba đứa, cũng là đứa giả vờ nhất.

Thường thì bé dẫn đầu hai em trai gào , nhưng cũng là đứa tương tác nhiều nhất với lớn, nên thật cũng chú ý nhất.

Tuy nhiên, Dư Hướng Sâm để ý đến bé, mà bế Nhị Nhị và Tam Tam lên.

Anh cho Nhất Nhất bài học nhỏ.

, nhưng qua hành vi hàng ngày của bé, thể thấy các bé khả năng hiểu , ít nhất là phần nào đó.

Thấy ba để ý đến mà chỉ bế các em, Nhất Nhất lúc nãy còn với ba, giờ thì mím môi .

"Đừng , ba càng bế con ."

"Con là , con nên dẫn dắt các em lời , ngày nào cũng là đứa đầu tiên gào , khiến các em cũng theo con."

DTV

"Khi ba ở nhà, con cùng các em bảo vệ , buồn, ?"

"Anh , nó chắc hiểu ."

"Mau bế lên , thì nó thật đấy, cha thức dậy."

Thẩm Tri Hạ giơ tay đón Tam Tam lòng.

"Bọn trẻ thông minh thế , chắc chắn là hiểu ."

Bình thường trẻ con bảy tám tháng thể hiểu những mệnh lệnh đơn giản, còn ba bé lớn lên nhờ uống nước linh tuyền từ bé, nên khả năng hiểu là thấp.

Dư Hướng Sâm lạnh lùng với Nhất Nhất lúc, thấy bé dám, cuối cùng cũng kìm bế bé lên.

"Sau ngoan, các em theo, buồn, ?"

Nhất Nhất "ah ah", mà chỉ rúc lòng một cách ấm ức.

Dư Hướng Sâm tới Kinh thị, tuy ban đêm vẫn thể gặp , nhưng thực Thẩm Tri Hạ hề cảm thấy nhẹ nhõm như cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-641.html.]

Ban ngày ở phòng thí nghiệm còn đỡ, công việc giúp cô tê liệt suy nghĩ của .

mỗi khi dừng để nghỉ ngơi hoặc ăn cơm, cô nhớ nhiều.

Mẹ Dư thấy trạng thái của con dâu, trong lòng lo lắng nhưng cũng tiện gì.

Nỗi nhớ thương thường tự điều chỉnh, khác dù nhiều đến cũng chẳng giúp ích gì.

Bà chỉ thể mỗi khi Hạ Hạ nghỉ ngơi, cô chăm sóc ba đứa nhỏ để cô nhẹ nhõm hơn một chút.

Sau khi điều chỉnh nửa tháng, Thẩm Tri Hạ tiếp tục như , cô quyết định bắt tay một dự án cực kỳ quan trọng, và còn gọi điện đến Kinh thị nhờ Đàm Lý dẫn hai nghiên cứu viên đáng tin cậy đến giúp đỡ.

-

"Hạ Hạ, chú tới !"

Tiếng của Đàm Lý vang lên bên ngoài nhà họ Thẩm.

Thẩm Tri Hạ và Tần lão đang đùa với ba đứa trẻ trong sân, thấy tiếng gọi, cô vội vàng dậy đón.

"Chào mừng Phó viện trưởng Đàm đến ngôi nhà khiêm tốn ."

"Cô nhóc , nếu nhà cháu là nhà khiêm tốn, thì ký túc xá của chú chẳng là ổ ch.ó ?"

"Mau, pha cho chú ít ngon để uống nào."

"Chờ một chút, ông Tần đang pha , cháu dẫn sắp xếp hành lý ."

Cô chào hỏi ngắn gọn với hai nghiên cứu viên cùng. Trước đây khi ở Kinh thị, cô cũng gặp qua họ, mà Đàm Lý đưa đến, chắc chắn năng lực chuyên môn dạng , nhân phẩm cũng bàn.

Cô dẫn họ đến phòng khách ở tiền viện.

"Đây là phòng của , bên trong sắp xếp đơn giản, nếu cần thêm gì, cứ với hoặc cha . Đừng khách sáo, cứ coi như nhà . Dù thể sẽ ở đây một năm đấy."

"Một năm? Lâu như ?"

Trước khi gọi điện, Đàm Lý rốt cuộc Thẩm Tri Hạ gì, nhưng cô một chữ, còn cố ý giữ bí mật, chỉ đợi ông đến thôn Vân Bình sẽ rõ.

Lại còn bảo ông dẫn theo hai đáng tin cậy, điều từng đây.

Giờ cô còn mất một năm, sự tò mò của ông bùng lên, chỉ ngay lập tức.

"Nếu chú cố gắng một chút, lẽ tám chín tháng cũng khả năng."

"..."

Cố gắng? Cố gắng thế nào đây?

mặt một thiên tài như Hạ Hạ, họ ăn ngủ cũng chỉ thể miễn cưỡng theo kịp nhịp độ của cô mà thôi.

 

Loading...