Trên chuyến tàu về với giường mềm, vài ngày tàu, tinh thần của cả đoàn rõ ràng hơn nhiều so với lúc .
Người thấy rõ nhất là Dư Hướng Sâm, vì cần canh gác ban đêm, đóng cửa toa cũng cần lo ai đến gần.
Khi xuống tàu, họ thấy Lưu Đại Cương đang chờ ở lối .
Trước khi lên đường, Dư Hướng Sâm gọi điện về nhà máy, nhờ Lưu Đại Cương lái xe đến đón.
"Giám đốc, bên !"
Đại Cương vui mừng vẫy tay về phía họ.
Khi họ bước , nhanh nhẹn đến đỡ hành lý của cha Dư và dẫn họ đến nơi đỗ xe.
"Dạo nhà xưởng thế nào? Không chuyện gì xảy chứ?"
"Nhà xưởng lắm ạ, còn nhận thêm nhiều đơn hàng mới, phần lớn là từ các tỉnh khác."
Lưu Đại Cương phấn khởi kể những chuyện xảy trong nhà xưởng thời gian qua, tất cả nhân viên đều bận rộn nhưng ai thấy mệt mỏi, ít cũng đỡ hơn so với những ngày cày cấy lưng còng ngoài ruộng. Hơn nữa, còn niềm hy vọng phía .
Phúc lợi của nhà xưởng cũng , khiến ở các thôn gần đó ghen tị, ai nấy đều ước thể chuyển cả nhà đến thôn Vân Bình.
Trước đây, mỗi đến kỳ bình chọn trong thôn, thôn Vân Bình thường cuối bảng. Bây giờ, khi nhà máy tương ăn cơm, con đường trong thôn trải nhựa, mai mối trong thôn cũng nhiều lên rõ rệt.
Đặc biệt là các gia đình con gái, giờ đều gả con đến thôn Vân Bình.
Ai cũng Vân Hương Cư chỉ tuyển trong thôn, nếu gả con gái đến đây, chẳng cũng cơ hội trở thành công nhân nhà máy ? Biết còn thể "kéo" ít đồ về nhà.
Vậy nên, những gia đình con gái chồng đều nhờ mai mối tìm ở thôn Vân Bình.
Đến cả em trai mới 14 tuổi của Lưu Đại Cương cũng đến hỏi cưới, quả là khác hẳn so với .
-
Con đường từ thôn lên thị trấn sửa xong khi họ Kinh thị, xe chạy bon bon đó mà bụi bay mù mịt như .
"Đường nhựa thế quả là , sạch sẽ mà ít bụi hẳn."
Thẩm Tri Hạ và Dư Hướng Sâm mỉm , gì.
Về đến nhà, sắp xếp cho vợ con xong xuôi, Dư Hướng Sâm liền đến nhà máy.
Cha Thẩm và cha Dư thì cưỡng , đến chỗ đông để trò chuyện khoe khoang đôi chút.
Ở Kinh thị lâu như , họ cũng cần tìm chia sẻ tâm trạng của , thật cũng chỉ là để tự hào một chút.
Mẹ Thẩm về nhà , Dư và Thẩm Tri Hạ đun nước để tắm cho ba đứa nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-631.html.]
Tắm xong, sảng khoái, ba đứa nhỏ nhanh chóng chìm giấc ngủ.
Thẩm Tri Hạ cũng giả vờ mang một xô nước, nhưng thực là gian để tắm một trận thật thoải mái, cô còn gội đầu hai bằng dầu gội, sấy khô đến 70-80% và bôi nhiều dầu dưỡng tóc.
Sau khi tắm xong, cảm giác trở nên dễ chịu hẳn.
Mẹ Dư nấu cơm trong bếp, còn cô thì ở trong phòng sắp xếp quà cho gia đình.
Lần họ mang về nhiều đồ, nhiều đặc sản của Kinh thị, nhưng phần lớn là quần áo mới và những món đồ lạ cho bọn trẻ.
Những đứa trẻ học về, tin thím ba về liền ùa phòng cô.
"Thím ba, cháu nhớ thím c.h.ế.t luôn."
"Cháu cũng nhớ thím ba lắm-"
"Cháu nữa, cháu cũng nhớ thím, còn nhớ cả Nhất Nhị Tam nữa."
Bọn trẻ háo hức bày tỏ nỗi nhớ của .
"Mấy đứa rửa tay ?"
"Rửa ạ!"
"Cháu còn rửa bằng xà phòng nữa."
DTV
"Thật ngoan."
"Vừa về là chạy đến tìm thím ba, thấy đứa nào chạy qua hỏi thăm bà chút nào."
Mẹ Dư lũ cháu nhỏ tụ quanh Thẩm Tri Hạ mà buồn , thím ba thì quên mất bà.
"Bà ơi, cháu cũng nhớ bà, nhớ đến ngủ luôn ."
"Bà ơi, cháu cũng nhớ bà."
Thấy bà giả vờ giận, bọn trẻ liền xúm ôm lấy Dư.
"Được , bà cũng nhớ các cháu, còn mang về nhiều quà cho các cháu, ăn cơm xong thì qua lấy nhé."
"Hoan hô!"
"Yay, bà tuyệt vời quá!"
"Thằng nhóc , nhỏ thôi, đừng lung tung."
Mẹ Dư nhẹ nhàng xoa đầu Tiểu Dương, bé nghịch ngợm nhất nhưng cũng cách bà vui.