Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 621

Cập nhật lúc: 2025-11-06 12:55:21
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Tri Hạ đồng hồ, mới hơn mười giờ, lẽ mười hai giờ họ mới về.

Tranh thủ còn nấu cơm, cô bếp chuẩn ba bát nhỏ đựng trái cây nghiền cho các con.

Trước đó, cô từng thử dùng muỗng nạo táo và chuối cho các bé, nhưng vì các bé ăn quá nhanh nên cô kịp đút.

Cô quyết định lấy các túi quả nghiền dự trữ trong gian dùng cho các bé.

"Các con ơi, ăn trái cây nào-"

Nghe giọng Thẩm Tri Hạ, ba đứa nhỏ đang chơi liền hét toáng lên, ngừng giơ tay về phía cô.

DTV

"Được , ngoan nào, bà ngoại ôm nổi ba đứa bụ bẫm các con nữa ."

Lần ở Kinh thị lâu, cô đem ghế ăn của bé theo, đành bế từng đứa mà đút.

"Dì Tụng Chi, dì thử đút cho các bé ?"

Chu Tụng Chi hào hứng hẳn lên. Lần cuối bà đút cho một đứa trẻ là hơn hai mươi năm , quên mất cảm giác chăm sóc trẻ nhỏ là thế nào.

vui vẻ nhận lấy một bát nhỏ.

Thẩm Tri Hạ đưa bát còn cho chú Tào, vì vẻ mặt chú rõ ràng là cũng đút cho các bé.

"Mấy đứa nhỏ ăn dặm ?"

"Vâng, mỗi ngày cháu chỉ cho ăn một chút. Đến khi sáu tháng tuổi sẽ cai sữa, chuyển sang uống sữa công thức và ăn dặm. Bây giờ cháu cho các bé quen ."

Ba đứa dù đầy năm tháng nhưng lẽ nhờ uống nước linh tuyền, cả ba đều phát triển khỏe mạnh.

Người thì nhỏ mà bụng chẳng nhỏ chút nào.

Bây giờ chỉ dựa sữa của cô rõ ràng là đủ, đứa nào uống cuối cùng thường đói. Vì thêm một ít sữa công thức nữa mới đủ.

Thẩm Tri Hạ thiên vị, mỗi ngày ba đứa nhỏ đều phiên uống sữa bột mà hề sự chênh lệch.

"A!"

Thấy vẫn đang trò chuyện, cả Nhất Nhất kìm nổi nữa, bát nhỏ trong tay chảy nước miếng.

"Được , , nữa."

"Cậu nhóc cũng háu ăn quá nhỉ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-621.html.]

Thẩm Tri Hạ múc một muỗng nhỏ đút cho Nhất Nhất, bé ăn với vẻ mặt thích thú.

Nuốt xong tiếp tục há miệng chờ miếng tiếp theo.

"Các bé ăn nhanh quá."

Chu Tụng Chi thì , dù lâu cho trẻ con ăn, nhưng chí ít bà cũng từng kinh nghiệm.

Còn Tào Tinh Hải thì như tìm thấy niềm vui mới, ông vô cùng hào hứng.

Ông đút cho Nhị Nhị, bé cũng hợp tác, há miệng to mỗi khi ông đút cho.

"Phải cho ăn từng đứa một thôi, chứ đút hai đứa cùng lúc thì kịp."

May là ba nhóc con ăn uống cũng khá sạch sẽ, trừ khi gặp món thích mới nhè , bình thường đều nuốt hết mà vương vãi khắp .

"Thật , ăn là phúc."

"Chỉ sợ chăm mấy đứa thích ăn."

"Khi dì chăm lão đại và lão nhị nhà dì, cả hai đứa đều ăn uống . đến lượt lão tam, cô con gái út thích ăn, nào dì cũng đuổi theo mới chịu ăn."

Chu Tụng Chi nhớ việc chăm con khi xưa, những phiền muộn ngày đó giờ nhớ dường như trở thành những ký ức .

Giờ đây cả ba đứa con đều lớn , cần họ nhắc nhở ăn uống nữa.

Không những cần nhắc, mà công việc bận rộn, đôi khi còn chẳng thấy bóng dáng chúng .

-

Trưa nay, Thẩm Tri Hạ chuẩn món xào, còn buổi tối sẽ lẩu.

Trong nhóm nghiên cứu viên là dân bản xứ Kinh thị, đến từ Hồ Nam, Giang Tô và Sơn Đông.

Cô nấu hai món đặc sản của mỗi vùng, tổng cộng tám món, thêm một món chính là "Toàn Gia Phúc," một nồi canh vịt già nấu nấm, cùng một đĩa lớn đồ nguội đầy ắp.

Các món ăn chính như cơm và bánh bao đều đủ, cố gắng để mỗi đều món yêu thích.

Trần Thành dẫn Nguyên lão và Phó viện trưởng Đàm đến thì đúng lúc, món cuối cùng mới khỏi bếp.

"Ông cụ Nguyên, chú Đàm, hoan nghênh ."

"Đến thật đúng lúc, các món ăn đều dọn bàn , mau ăn thôi."

 

Loading...