Ngày hôm , sáng sớm, Dư Hướng Sâm ngoài mua nguyên liệu nấu ăn và bữa sáng về.
Lúc về đến nhà, cha hai bên cũng mới dậy.
Mấy ngày tàu khiến đều mệt mỏi, vì ai cũng ngủ lâu hơn một chút.
"Hướng Sâm, sớm mà mua đồ về ?"
"Đi sớm mới mua đồ tươi ngon."
"Cha , mau rửa mặt ạ, cùng thưởng thức bữa sáng ở Kinh thị, con mua về mấy món lận đấy."
Anh đặt đồ lên bàn trong phòng khách.
Sau đó, bước đến bên ngoài phòng của họ, yên lặng lắng một lúc, thấy bất cứ tiếng động nào từ bên trong, cũng mở cửa, để vợ và các con ngủ thêm chút nữa.
"Hướng Sâm, đây ăn sáng , chừa phần cho Hạ Hạ là , chắc con bé còn ngủ thêm chút nữa."
Mẹ Thẩm thấy ở cửa phòng, liền nhẹ giọng gọi qua.
"Cha , hôm nay ban ngày con và Hạ Hạ đều việc, xung quanh đây vài công viên, nếu ở nhà thấy chán thì thể dạo , đợi chúng con xong việc sẽ đưa chơi."
"Các con cứ lo công việc của , đừng lo cho cha ."
DTV
"Có câu ba thợ tồi còn hơn một Gia Cát Lượng, bốn lớn chúng sẽ tự sắp xếp ."
Ăn sáng xong, Dư Hướng Sâm lấy vài quả táo, đến nhà bác Trương ở gần đó.
Anh gõ cửa, nhanh, giọng hào sảng của bác Trương vang lên từ trong nhà.
"Chào bác, cháu là Tiểu Dư, mang biếu bác ít táo, mong bác đừng chê."
"Cháu khách sáo quá, đến là , cần câu nệ lễ nghĩa."
Tuy , nhưng bác Trương vẫn nhận lấy táo, thầm nghĩ lát nữa sẽ mua ít gì đó mang qua biếu , qua , quan hệ mới lâu bền.
"Hôm qua nhà cháu mới đến Kinh thị, mệt nên cũng mời bác sang nhà chơi ."
"Không , bác cũng nghĩ tàu chắc mệt nên chỉ qua chào hỏi sơ thôi."
"Đừng ngoài cửa nữa, trong ."
Hôm qua, khi thấy trai trẻ , bác Trương cảm thấy sáng sủa, cả nhà trông đàng hoàng, ánh mắt ngay thẳng, vì bác mới đến chào hỏi, dù họ hàng xa bằng láng giềng gần, thỉnh thoảng sẽ lúc cần giúp đỡ lẫn .
Nhà của bác Trương là viện một sân, năm sáu phòng, dọn dẹp khá sạch sẽ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-608.html.]
"Ngồi , đừng ngại, bác pha cho cháu tách ."
"Cháu ăn sáng ?"
"Cháu ăn mới qua."
Bác Trương đưa cho cốc nước, Dư Hướng Sâm nhấp thử, thấy ngọt, cho thêm đường trắng, lập tức thấy bác Trương là phóng khoáng, tính toán.
"Bác ơi, trong nhà chỉ bác thôi ạ?"
" , con gái lấy chồng, hai con trai ở riêng hết , từ ngày bà nhà mất, căn nhà cũ chỉ còn bác."
" cũng , yên tĩnh, gì thì , nhớ con cháu thì qua ở vài ngày, thấy phiền thì về ở một ."
Bác Trương thoải mái, là đàn ông vui vẻ, tự do.
"Hôm nay bác việc gì ạ?"
"Không , bác là rảnh rỗi mà."
"Bác việc thì quá ."
"Cháu nhờ bác giúp một việc, nhưng bác yên tâm, cháu để bác giúp ."
Anh bỗng nghĩ rằng bác Trương, một dân gốc Kinh thị, thể giúp đưa cha dạo loanh quanh khi và Hạ Hạ bận. Bác Trương chỉ hơn cha mấy tuổi, chắc sẽ nhiều chuyện để .
"Đừng khách sáo thế, cháu cứ thẳng là chuyện gì, bác giúp thì nhất định sẽ giúp."
Nghe bác , cảm thấy hy vọng.
"Là thế , cháu với vợ đều bận cả ngày hôm nay, cha cháu quen thuộc nơi , nếu bác thời gian, cháu nhờ bác hướng dẫn viên, đưa chơi một vòng."
"Không cần nữa, chuyện nhỏ thôi, bác đồng ý."
"Bác cũng rảnh mà, lát nữa bác sẽ cùng cháu về, đợi hai cháu , bác sẽ đưa cha cháu ngoài chơi."
"Vùng quanh đây, bác rành lắm."
Không lâu, khi về nhà, Dư Hướng Sâm dẫn bác Trương cùng sân.
"Cha , con mời bác Trương hướng dẫn viên, đưa dạo quanh một vòng."
"Vậy thì quá , Trương, hôm nay chúng nhờ cả ."
"Yên tâm , quanh đây nắm rõ hết."