Lâm Khiết dẫn con gái trở về chỗ bên cạnh, Thẩm Tri Hạ cũng dựa ba đứa con nhỏ.
Đổi chỗ , nãy chúng cứ ngó xung quanh, giờ vẻ bắt đầu buồn ngủ .
Dư Hướng Sâm cầm ấm nước nóng của nhà ga, lấy một ấm nước nóng mang về.
Anh đổ một ít nước chiếc cốc mang theo để nguội, lát nữa sẽ dùng để pha sữa cho các con.
"Ngồi xuống nghỉ chút , lên tàu là cứ bận rộn hết việc đến việc khác."
Dư Hướng Sâm mỉm với vợ, xuống bên cạnh cô.
Quả thật đúng như cha Thẩm , trong hai ngày đầu còn hào hứng, nhưng khi thời gian tàu càng kéo dài, sự phấn khởi ban đầu dần trở nên buồn tẻ và nhàm chán.
Ba đứa trẻ cũng bắt đầu dấu hiệu yên. Dù chúng quấy , nhưng Thẩm Tri Hạ vẫn nhận sự đổi nhỏ .
"Lát nữa nếu gặp trạm dừng nào lâu một chút, chúng sẽ dẫn bọn trẻ xuống một lúc."
"Được, để hỏi nhân viên tàu."
Rất nhanh trở .
"Trạm tiếp theo còn nửa tiếng nữa, dừng mười hai phút."
"Cha , lát nữa cũng xuống xe hoạt động một chút nhé, để con ở đây trông đồ."
Khi tàu dừng tại ga, ôm các con xuống xe, chỉ còn Thẩm Tri Hạ ở trong toa.
Nhân lúc ai, cô nhanh chóng bổ sung thêm vài thứ túi.
Ra ngoài hít thở khí một lúc, khi về, ba đứa nhỏ trêu chọc toe toét.
"Vợ ơi, ở ga bán hạt dẻ rang đường và đùi gà lớn, mua một ít mang về , để bóc cho em thử nhé."
"Anh chia một ít cho chị Lâm nhé."
Hai ngày , chị còn mang cho họ một túi bánh trứng lớn.
Sau khi đưa đồ xong, Dư Hướng Sâm bên cạnh, chăm chú bóc hạt dẻ cho vợ.
"Hương vị cũng khá ngon."
"Đừng chỉ bóc cho em, cũng ăn chứ."
"Anh đói, em ăn là ."
Thẩm Tri Hạ vẫn bóc một hạt, bỏ vỏ đưa miệng .
Ngờ còn tranh thủ nhẹ nhàng c.ắ.n tay cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-604.html.]
Thẩm Tri Hạ liếc một cái trách móc.
Cô hiệu bằng mắt rằng cha đang ở giường đối diện.
Dư Hướng Sâm mặt dày mỉm với cô.
-
"Cha , bốn mươi phút nữa sẽ đến Kinh thị, thu dọn đồ đạc thôi."
Dư Hướng Sâm hỏi thời gian từ nhân viên tàu.
"Cuối cùng cũng sắp đến , già như cha gần như rã rời cả !"
DTV
"Chúng cũng may mắn , ít mỗi đều một chỗ . Bên toa ghế cứng , mấy ngày mấy đêm, còn khó chịu hơn nhiều. Những chỉ mua vé thì mà chịu nổi."
Mấy hôm nay, lúc bọn trẻ ngủ, cha Thẩm thỉnh thoảng cùng cha Dư sang toa ghế cứng trò chuyện với , cũng coi như trải nghiệm cảm giác ghế cứng.
Đi mới thấy, ghế dù đắt gấp đôi giá nhưng quả thật thoải mái hơn nhiều.
Mẹ Dư và Thẩm dậy nhanh chóng thu dọn đồ đạc, xếp lối giữa các giường.
Đồ ăn dùng hết, tã của bọn trẻ cũng dùng nhiều, so với lúc đến thì bớt hai túi.
Tàu đến Kinh thị, xuống tàu thuận lợi.
Ra khỏi ga, Dư Hướng Sâm liền thấy một tấm biển ghi tên Thẩm Tri Hạ giơ cao ở cổng .
"Vợ ơi, cha , ở bên kìa, đến đón."
Anh dẫn đến chỗ đang cầm biển.
"Chào đồng chí, là chồng của Thẩm Tri Hạ."
"Chào , là Trần Thành."
"Đồng chí Trần Thành, là đến đón bọn ."
Thẩm Tri Hạ bế bé Tam Tam, vui vẻ chào , cô và cha đến Kinh thị, cũng là Trần Thành đón họ, ba còn cùng tham quan nhiều địa điểm ở Kinh thị.
"Đồng chí Thẩm, chào mừng nữa đến Kinh thị, lãnh đạo cử đến đón cô và nhà."
"Mau lên xe nào, ở đây đông quá."
Trần Thành thấy họ bế ba đứa trẻ, nhanh chóng dẫn đến bãi đậu xe.
Lãnh đạo họ đông , nên đặc biệt sắp xếp một chiếc xe bảy chỗ.
Sáu lớn và Trần Thành lái xe là đủ.