Khi Thẩm Tri Hạ thấy tiếng con nữa, họ trở phòng.
Cô liếc cơ thể , bộ đồ ngủ mới.
May mà vẫn chút lương tâm, mặc quần áo cho cô. Nếu lỡ như mà thấy cô mặc đồ, chắc chắn cô sẽ hổ đến mức đào một cái hầm ba phòng một sảnh mà trốn mất.
Dư Hướng Sâm tỉnh dậy từ khi con trai lớn phát tiếng khe khẽ.
Anh bế con trai Nhất Nhất lên, đưa bình sữa chuẩn sẵn miệng nhóc.
Ba nhóc con mỗi khi đều là nhóc lớn khởi đầu , đó đến nhóc thứ hai bắt đầu , nhóc thứ ba mới khe khẽ theo .
Nếu dỗ nhóc lớn thì hai đứa còn thực cũng sẽ nhiều.
Thẩm Tri Hạ đang bế con trai cho bú, bao nhiêu bực bội với khi nãy cũng dần tan biến.
Nhìn chăm sóc con, cô cảm thấy trông thật quyến rũ, giống như khi nghiêm túc việc.
Không thể phủ nhận thực sự là một chồng , cũng là một cha .
Anh khiến cô cảm giác một chăm con.
Khi Thẩm Tri Hạ định xuống giường để chăm hai đứa còn , Dư Hướng Sâm liền ngăn .
DTV
"Vợ , em cứ nghỉ , để cho chúng b.ú là ."
"Em vất vả , nghỉ ngơi thêm chút ."
Thẩm Tri Hạ liếc một cái.
"Anh em mệt mà còn hành hạ em suốt hai, ba tiếng đồng hồ."
"Chẳng là nhịn lâu quá ."
Nếu vì nghĩ đến mấy đứa trẻ, thực còn tiếp tục...
Thẩm Tri Hạ suy nghĩ trong lòng , nếu mà thì lẽ những cú đ.ấ.m nhỏ sẽ chỉ là nhắm n.g.ự.c thôi .
-
Sau bốn mươi hai ngày ở cữ lớn, cuộc sống của Thẩm Tri Hạ trở về nề nếp bình thường.
Ban ngày, cô mang ba đứa con sang nhà họ Thẩm để Thẩm trông giúp, còn cô thì phòng thí nghiệm việc.
Khi ba đứa trẻ đói và bắt đầu , cô sẽ ngoài cho chúng b.ú tiếp tục công việc.
Đến trưa, Dư Hướng Sâm sẽ đến đón cô và ba đứa trẻ về nhà ăn cơm. Nếu ở nhà, cô sẽ tự đẩy xe nôi về nhà họ Dư.
"Vợ ơi, đến đón em về nhà ăn cơm đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-593.html.]
Tiếng của Dư Hướng Sâm vọng từ ngoài phòng thí nghiệm.
Thẩm Tri Hạ lập tức dừng tay.
"Ông Tần, cháu về nhà ăn cơm nhé."
"Về , đừng để đói bụng."
Chỉ vài ngày khi Thẩm Tri Hạ sinh xong, vị tiền bối chuẩn trở về Kinh thị.
Chú Tào điều xe đến đón ông, nhân tiện, Tần lão cũng cùng một chuyến về Kinh thị, khi bọn trẻ đầy tháng, ông .
Khi trở , ông còn mang theo quà cho các cháu, chủ yếu là chuẩn cho ba đứa sinh ba.
Có quần áo nhỏ, giày nhỏ và một đồ chơi nhỏ mà ở đây mua .
Đoạn đường về nhà họ Dư là do Dư Hướng Sâm đẩy xe.
Chiếc xe nôi cũng do tự tay , bánh xe lớn hơn nhiều, dễ đẩy.
"Hướng Sâm, thấy chúng bỏ tiền đường thì ?"
"Làm đường?"
"Làm đường từ đến ?"
"Làm đường xi măng từ thôn đến Lam thành."
Ban đầu cô chỉ dự định đoạn đường từ thôn đến thị trấn, nhưng đột nhiên nghĩ đến quãng đường từ thị trấn đến Lam thành dài hơn một giờ xe, mỗi cũng mệt mỏi, nên cô quyết định luôn đường đến Lam thành.
"Đây đúng là một công trình nhỏ."
Ý của vợ chắc chắn chỉ đơn giản là san phẳng mà là đổ xi măng hẳn hoi.
Từ đầu thôn đến thị trấn là năm cây , từ thị trấn đến Lam thành là bảy mươi sáu cây , cộng là hơn tám mươi cây . Nếu hết thành đường xi măng thì tiền cần thiết chắc chắn đủ để dọa ngất xỉu.
" là công trình lớn, nhưng chỉ cần chúng bỏ tiền thì lãnh đạo phía sẽ đồng ý ngay mà cần suy nghĩ."
"Vợ , tự nhiên em nghĩ đến chuyện quyên tiền đường thế?"
Theo hiểu về Hạ Hạ, cô bao giờ những việc ý nghĩa.
"Ban đầu em thấy đường thôn quá , mỗi đẩy ba đứa nhỏ về nhà đều cảm thấy phiền, hơn nữa đường đầy bụi bẩn, khó chịu lắm."
"Vả , giàu thì tiên đường, nếu đường thì việc vận chuyển hàng hóa của nhà máy cũng thuận tiện hơn."
"Lý do chính là cũng phần chia lợi nhuận của những loại t.h.u.ố.c em nghiên cứu đây. Nếu chúng chỉ thu mà chi thì khi sản xuất càng nhiều, lợi nhuận càng nhiều, lâu dần sẽ dễ cấp để ý."
"Thay vì soi mói, chi bằng chủ động tay, chi chút tiền ."