Trước đây khi Dư định chuẩn tã vải cho bọn trẻ, Hạ Hạ ngăn .
Cô cần dùng tã vải, mà dùng tã một .
Mẹ Dư nay từng đến loại tã , đây cũng là đầu tiên bà sử dụng, và theo Hạ Hạ thì loại dùng một bỏ.
Ba đứa trẻ một ngày chắc cũng dùng vài chục cái chứ nhỉ?
"Không đắt , chỉ một xu một cái, ba đứa nhỏ cho dù mỗi đứa dùng mười cái một ngày thì cả ngày cũng chỉ tốn ba hào, một tháng cũng chỉ tốn chín đồng thôi."
Thật Thẩm Tri Hạ cũng rõ giá cả hiện tại là bao nhiêu, đây cô từng thấy ở cửa hàng Hoa kiều ở Hải thị bán, nhưng hỏi giá. Cô báo giá thấp hơn chỉ để Dư cảm thấy quá tiếc tiền.
Nhìn thấy Dư đến con chín đồng một tháng mà vẫn chút tiếc rẻ, cô định tiếp tục "tẩy não" bà.
"Mẹ thử nghĩ xem, con và Hướng Sâm mỗi ngày đều bận rộn như , căn bản thể thời gian giặt tã, mà cũng giúp chăm sóc ba đứa trẻ, mỗi ngày cả chục cái tã, dù giặt cũng thời gian."
"Vả , tã vải tốn tiền mua vải, đun nước giặt, đun nước thì tốn củi, còn chặt củi hoặc mua than, tính còn tốn kém hơn nữa, nghĩ xem ?"
Nghe cô phân tích, Dư thấy cô cũng lý, nên ngay lập tức bà cảm thấy còn tiếc khi nghĩ đến việc dùng loại tã một xu một cái nữa.
DTV
Dư Hướng Sâm bên cạnh vợ cứ thế thuyết phục , cố nín , để mặc cho cô thoải mái "phát huy".
-
Ngày hôm , phòng bệnh nơi Thẩm Tri Hạ rõ ràng trở thành một địa điểm tham quan trong bệnh viện, thậm chí còn sôi động.
Hầu như trưởng khoa của mỗi khoa đều ghé qua tặng quà cho cô, tặng phong bì, tặng sữa bột, và cả quần áo trẻ sơ sinh cùng nhiều thứ khác.
Một thường xuyên hỏi cô kinh nghiệm còn đặc biệt chuẩn riêng một món quà.
"Bác sĩ Thẩm, phúc của chị đúng là to lớn quá."
"Từ đến nay ở bệnh viện Lam thành chúng , chỉ hai ca sinh ba thành công, ca đều là con gái, còn chị thì là con trai, thật khiến khác ngưỡng mộ."
Thẩm Tri Hạ những lời đó, chỉ mỉm nhẹ.
" và Hướng Sâm quan trọng , con trai con gái gì cũng thích, đều là bảo bối của chúng ."
Thật , nhà họ Dư cũng đều nghĩ thoáng, còn cánh đàn ông nhà họ Thẩm càng mong con gái hơn.
Hai bên nhà họ Dư đều cả con trai lẫn con gái, nhưng hai trai của cô và một họ bên nhà cô thì sinh bốn đứa, tất cả đều là con trai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-577.html.]
Hơn nữa, từ thời cụ của cô, nhà họ Thẩm tình trạng thừa dương thiếu âm, qua nhiều đời, chỉ cô là con gái.
"Mẹ ơi, con em trai."
"Suỵt, nhỏ thôi, chúng phiền khác, phòng của em trai ở ngay phía ."
Tôn Nguyệt Như dắt Tiểu An và Đồng Đồng tìm đến phòng bệnh của Thẩm Tri Hạ.
Vốn định đến sớm một chút, nhưng khi chuẩn khỏi cửa, Đồng Đồng đột nhiên vệ sinh, quần còn kịp cởi, bé nhịn mà tè ngay trong quần, đành chỉnh trang cho xong xuôi mới .
"Nguyệt Như, Hạ Hạ ở đây ."
Nghe thấy tiếng của Đồng Đồng, Dư mở cửa .
Tiểu An và Đồng Đồng lập tức chạy tới, Tôn Nguyệt Như cầm đồ theo phía .
"Chị Xuân Hoa, chúc mừng chúc mừng nhé, một mà ba cháu trai."
"Cảm ơn, tất cả là nhờ công của Hạ Hạ."
"Con em trai!"
"Tiểu An, Đồng Đồng, nhanh nào, các em trai đang thức đấy."
Hai đứa trẻ nhanh chóng chạy phòng bệnh. Khi thấy chiếc nôi của em trong phòng, cả hai chậm , nhẹ nhàng bước tới, sợ ồn đến em bé.
"Wow, ơi, mấy em nhỏ quá!"
"Chị Hạ Hạ, Đồng Đồng thể chạm tay em bé ?"
"Được chứ, chỉ cần chạm nhẹ là ."
Được phép , Đàm Hi Đồng đưa tay nhẹ nhàng đặt lên tay của em út.
"Anh ơi, tay em bé nhỏ quá, nhỏ hơn cả tay em nữa."
"Ừ, thật sự nhỏ."
Tiểu An cũng vui vẻ so kích thước tay của với ba em bé.