Tiếng hét vang xa, truyền ngoài phòng sinh khiến đang đợi đều thấy.
Lúc , trong phòng sinh chỉ Hạ Hạ, nên ai cũng tiếng hét đau đớn là của cô.
"Mở cửa! Mở cửa! trong!"
DTV
" bên cạnh cô !"
Dư Hướng Sâm thể chịu đựng thêm, mắt đỏ ngầu, đập mạnh cửa.
Hạ Hạ đang đau đớn như , ở bên cạnh, cùng cô vượt qua lúc , tiếp sức cho cô.
Thấy em trai đang suy sụp, cả và hai của Dư Hướng Sâm vội vàng tiến lên kéo xa.
"Lão tam, bình tĩnh ! Em như thế chỉ cản trở Hạ Hạ sinh thôi!"
Còn kịp kéo , bên trong truyền tiếng hét của Thẩm Tri Hạ.
"Aaa! Dư Hướng Sâm, đồ khốn nhà !"
"Cút !"
"Đau c.h.ế.t mất!"
"Vợ ơi, đây! Anh là đồ khốn!"
Phụt!
Thẩm Tri Thu nhịn , bật , quả hổ là em gái của , đau đẻ mà vẫn sức c.h.ử.i .
Những khác chờ đợi bên ngoài, ai cũng nên , thấy tiếng Hạ Hạ đầy sức sống, còn c.h.ử.i , vẻ tình hình căng thẳng như lo sợ.
"Bác sĩ Thẩm, tiếp tục dồn sức, thấy đầu đứa bé đầu tiên ."
Thẩm Tri Hạ dồn hết sức lực, hít sâu một đẩy mạnh.
"E... Eeeee"
Tiếng của đứa trẻ vang lên trong phòng sinh, nhanh chóng truyền đến những đang chờ bên ngoài.
"Sinh ! Sinh !"
"Còn hai đứa nữa!"
Dư Hướng Sâm nắm chặt mép cửa, cảm thấy tim như d.a.o cứa. Anh tiếp tục chăm chú cánh cửa, đợi tin tức bên trong.
Chưa đầy một lát, y tá bế một đứa bé khỏi phòng sinh.
"Chúc mừng, đứa đầu tiên là bé trai, nặng ba cân sáu lạng (1. 8kg)."
"Y tá, vợ thế nào ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-574.html.]
"Yên tâm, hiện tại thứ đều định, cứ kiên nhẫn chờ ở ngoài."
Sau khi cho xem qua một chút, y tá bế đứa bé đầu tiên trở phòng sinh.
Sau khi đứa đầu tiên sinh , việc sinh đứa thứ hai dễ dàng hơn nhiều, chỉ vài phút là bé đời.
"Eeee..."
"Bác sĩ Thẩm, cố thêm một chút nữa, chỉ còn một bé nữa thôi."
Người nhà bên ngoài thấy tiếng thứ hai, rạng rỡ.
"Sắp xong , sắp xong , chỉ còn bé cuối cùng thôi."
Lần , y tá bế một cái khăn bọc màu xanh nhạt mở cửa bước .
"Chúc mừng, đứa thứ hai cũng là con trai, nặng ba cân tư (1. 9kg)."
Khi còn đang xem đứa thứ hai thì trong phòng sinh vang lên tiếng chào đời của một đứa bé nữa. Tuy tiếng yếu hơn một chút so với hai bé , nhưng cũng to.
"Sinh xong ! Tất cả chào đời! Thật là tuyệt vời!"
Cha Thẩm bệt xuống đất, nức nở.
Mẹ Thẩm ghế bên cạnh, cũng lặng lẽ lau nước mắt.
Cuối cùng, ba đứa bé đều bình an đời.
-
Khoảng mười phút , y tá bế một cái khăn bọc màu vàng bước từ phòng sinh.
"Chúc mừng, chúc mừng, đứa thứ ba cũng là con trai, nhỏ hơn hai một chút, chỉ nặng ba cân (1. 5kg)."
"Y tá, vợ thế nào ? Cô khỏe ?"
Y tá bế đứa bé, sang Dư Hướng Sâm.
Trong lòng cô thầm cảm thán về hạnh phúc của bác sĩ Thẩm. Có nhiều nhà đến bệnh viện cùng cô sinh nở, và chồng từ khi ba đứa bé chào đời chỉ luôn quan tâm đến tình trạng của bác sĩ Thẩm, thậm chí chú ý đến các con.
"Yên tâm, bác sĩ Thẩm thứ đều , chỉ là kiệt sức, bây giờ đang ngủ. Đợi theo dõi thêm một tiếng nữa, nếu vấn đề gì sẽ đưa về phòng bệnh."
"Ba đứa bé đều sinh sớm, cân nặng nhẹ, lát nữa sẽ đưa đến khoa sơ sinh, thể cử đến bên đó để trông chừng."
Nói xong, y tá bế đứa con thứ ba trở phòng sinh.
"Bà thông gia, thể qua khoa sơ sinh để trông các bé, chúng ở đây chờ Hạ Hạ ."
Mẹ Thẩm lập tức lên , lúc bà càng lo lắng cho con gái hơn. Dù y tá Hạ Hạ thứ đều , nhưng bà vẫn tận mắt thấy con ngoài mới yên tâm.