Ngày hôm , Dư Hướng Sâm lập tức gọi điện thoại đến nhà máy thép. Chưa đầy hai ngày , Thẩm Tri Thu nghỉ việc, xách hành lý về nhà, chính thức trở thành trưởng phòng kinh doanh của Vân Hương Cư, dù hiện tại cả phòng chỉ một .
Việc hợp tác với ga tàu vốn chỉ là ý định nhất thời, ngờ là đơn vị đầu tiên gửi phản hồi.
Người nhận cuộc gọi là trưởng thôn, khi đối phương đặt một nghìn chai tương ăn cơm, ông ngạc nhiên đến mức ngẩn ngơ.
Nhà xưởng mới hoạt động vài ngày, mà đơn hàng tìm đến.
DTV
Khi hồn , trưởng thôn vui mừng thôi, liền lập tức trả lời, hứa sẽ sắp xếp để giao hàng ngày mai.
Cúp máy xong, trưởng thôn chạy ngay đến nhà họ Dư.
Chưa đến nơi ngoài cổng hét lớn: "Hướng Sâm, tin đây!"
Dư Hướng Sâm thấy tiếng, đỡ Thẩm Tri Hạ khỏi phòng.
"Chú Ái Quốc, đừng vội, nhà uống ly nước ạ."
"Không uống, uống."
"Chú báo cho cháu là nhà xưởng đơn hàng đầu tiên ! Hơn nữa là một nghìn chai."
Dư Hướng Sâm và Thẩm Tri Hạ xong, đôi mắt hai sáng bừng, tuy đơn hàng nhiều nhưng đây là điềm .
"Trưởng thôn, đơn ở đặt ?"
"Là ga tàu. Chú hứa với họ là sẽ giao hàng ngày mai, cháu xem sắp xếp nhé."
"Được, cháu sẽ qua xưởng sắp xếp ngay, ngày mai sẽ giao đến nơi."
Đưa Thẩm Tri Hạ phòng nghỉ xong, Dư Hướng Sâm liền bước nhanh đến nhà xưởng.
"Tiền Ngọc, lấy thùng đóng gói một nghìn chai tương ăn cơm, theo tỷ lệ ba – ba – bốn. Nhớ kiểm tra kỹ phần nắp chai, chai nào hở, rỉ dầu thì loại ."
"Giám đốc, đơn hàng ạ?"
Tiền Ngọc là chịu trách nhiệm đóng gói trong tổ đóng gói, lúc mặt cô đầy vẻ mong đợi Dư Hướng Sâm.
" , nhớ kiểm tra cẩn thận nhé."
"Vâng, Giám đốc, nhất định sẽ kiểm tra kỹ, cứ yên tâm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-569.html.]
Ngay từ ngày đầu nhà xưởng, lo lắng vì sợ nhà xưởng đơn hàng.
Nếu đơn thì sẽ thu nhập, mà nhà xưởng thể đóng cửa bất cứ lúc nào. Phúc lợi của nhà xưởng , ai mất công việc quý giá .
Vì chỉ Tiền Ngọc mà tất cả nhân viên trong nhà xưởng đều mong ngóng đơn hàng từng ngày.
"Đại Cương ?"
"À... nãy còn ở đây, chắc là phía lấy đồ, cần gọi qua ?"
"Không cần , cô việc , tìm ."
Dư Hướng Sâm tìm thấy Lưu Đại Cương ở cửa khác của xưởng, lúc dỡ xong mấy bao hàng và đang rửa tay.
"Đại Cương, mai việc ."
"Giám đốc, việc gì ạ?"
"Mai chở một nghìn chai tương ăn cơm đến ga tàu Lam thành, tìm Giám đốc Tống ở đó. liên hệ xong, bên bến xe cũng báo ."
"Được, thành vấn đề, đảm bảo thành nhiệm vụ."
Đại Cương thấy giao hàng cũng vui lắm, cuối cùng cũng việc để .
Từ khi trong nhà xưởng, mỗi ngày chỉ công việc bốc vác, khi việc thì đợi, dám tham gia việc của tổ khác, còn lo mất việc. Giờ việc để , còn đến Lam thành, dĩ nhiên là vui.
Suy nghĩ của Dư Hướng Sâm thì khác với các nhân viên.
Anh tự tin sản phẩm tương ăn cơm của xưởng, chỉ ngon mà giá cũng chăng, bên trong thịt, rau, béo ngậy, bán chạy chỉ là vấn đề thời gian.
Điều khiến phiền lòng hiện tại là mỗi giao hàng đều rắc rối. Anh đang suy nghĩ cách mua một chiếc xe cũ, đến lúc xưởng của họ xe riêng, thể đăng ký gắn mác nhà xưởng, cần lo lắng gì thêm.
Trong tuần tiếp theo, nhà xưởng liên tục nhận đơn hàng từ cung tiêu xã Lam thành, cung tiêu xã thị trấn, nhà máy thép Lam thành, xưởng may trong thị trấn, và cả từ bên quân đội, tổng cộng 12 000 chai, trong đó quân đội đặt đến 6 000 chai.
Để đảm bảo chất lượng sản phẩm, Dư Hướng Sâm quyết định sẽ tuyển thêm mười nhân viên mới trong thôn.
Khi tin tuyển dụng công bố, chỉ giúp nhân viên nhà xưởng thêm yên tâm mà còn tiếp thêm động lực cho những dân khác trong thôn.
Nếu như đây, phần lớn vẫn còn đang quan sát tình hình thì nay việc nhà xưởng cần thêm cho thấy lợi nhuận của nhà xưởng , thể kiếm tiền, nghĩa là công việc của sẽ càng định hơn.
Với những tấm gương từ đợt nhân viên , cuộc cạnh tranh vị trí càng gay gắt hơn. Khi việc, ngay cả những đây chút chểnh mảng cũng nỗ lực hết , mong rằng sẽ chọn.