Tối hôm đó, bữa cơm, trò chuyện thêm một lúc, viện trưởng Hách cùng mới lưu luyến về. Còn Tiểu An và Đồng Đồng giữ chơi vài ngày, đợi chú Đàm qua đón hai em về .
Hai em hôm nay cũng về nhà, ở đây nhiều chị em chơi cùng, ai cũng với họ. Tiểu An còn cùng các đá bóng.
"Bà xã, hôm nay chắc em mệt lắm ?"
"Cũng , em gì, chỉ vài câu thôi mà."
"Hôm nay đừng mà quên trong gian nữa nhé, hôm qua ôm em ngủ."
"Biết , em sẽ quên nữa ."
"Hơn nữa, nếu quên thì thể nhờ Nguyên Bảo gọi em mà!"
Anh nào dám gọi cô dậy, vợ bây giờ bụng càng ngày càng to, ngủ thôi cũng mệt.
"Bà xã, trong gian t.h.u.ố.c tránh thai ? Loại mà đàn ông thể dùng ."
"Cái em rõ, thể hỏi Nguyên Bảo, nó rành các thứ trong gian lắm, món nào ở góc nào nó cũng ."
Vừa gian, Dư Hướng Sâm hỏi Nguyên Bảo xem t.h.u.ố.c tránh thai .
Thật ngờ là thật, hơn nữa chỉ cần một viên hiệu quả cả năm, uống cũng hại gì cho cơ thể.
Anh lấy vài viên, đợi Hạ Hạ sinh xong sẽ dùng.
-
Đại gia đình ở Lam thành ba đêm, tham quan nhiều nơi, nhưng họ riêng từng gia đình nhỏ vì nếu chung thì đông quá.
Quá đông cùng sẽ còn là chơi nữa mà là dọa .
Lúc về, cùng thuê một chiếc xe khách lớn, chỉ khác là hành lý rõ ràng nhiều hơn lúc , đặc biệt là Tiểu Dương còn đem theo chiếc xe đạp bảo bối của .
Cậu nhóc quả thật thực hiện ý tưởng đem xe đạp lên giường ngủ cùng, mỗi tối khi ngủ đều đẩy xe đến bên giường, vuốt ve một lúc mới ngủ.
Bộ dạng đắc ý đó thật khiến phát bực.
-
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-564.html.]
Xe dừng ở đầu thôn, giống như lúc mới đến.
Thôn dân ở đầu thôn chiếc xe khách với vẻ ngưỡng mộ, ai cũng là nhà họ Dư và nhà họ Thẩm trở về.
Người đầu tiên xuống xe là cha Thẩm, ông cũng cầm theo món đồ nào.
Sau đó, lượt xuống xe. Khi thấy Tiểu Dương đẩy chiếc xe đạp mini , ai cũng trố mắt ngạc nhiên.
"Tiểu Dương, chiếc xe nhỏ ? Cung tiêu xã thành phố cũng bán loại xe đạp nhỏ thế ?"
"Đây là mua , do chú ba của tự tay đấy, nhưng bây giờ nó thuộc về ."
"Wow, chú ba của giỏi thật đấy."
"Cho sờ một chút ?"
"Mình cũng sờ thử!"
Tiểu Dương suy nghĩ một lúc gật đầu đồng ý.
Dù gì thím ba cũng rằng con nên học cách chia sẻ, như khi khác đồ cũng sẽ thể chia sẻ với , keo kiệt sẽ bạn bè.
"Vậy các nhẹ nhàng một chút, đừng hỏng xe của đấy."
Những đứa trẻ xung quanh vui vẻ chạm nhẹ chiếc xe đạp của Tiểu Dương, chỉ sờ một chút thôi mà cũng đủ khiến chúng vui vẻ một thời gian dài.
"Vợ lão Dư, nhà cô thành phố là để mua sắm ?"
DTV
Có thấy em nhà họ Dư cầm theo đồ, hình như còn vài hộp sữa bột. Đây là thứ hiếm , tiền chắc mua , còn phiếu sữa nữa.
Người bình thường gần như thể nào phiếu sữa, nếu mua ở chợ đen, mỗi phiếu cũng đến sáu bảy đồng.
"Làm gì , chúng cùng là đủ tốn kém , mà còn tiền mua sắm nữa."
"Đây đều là bạn của Hạ Hạ tặng cho mấy đứa trẻ ở trong bụng con bé, chứ chúng bình thường nào mua nổi."
Thì là , Thẩm Tri Hạ lợi hại thế, bạn bè chắc chắn cũng tầm thường, sữa bột đối với họ chắc chỉ là chuyện nhỏ.
Hai gia đình chuyện vài câu với thôn dân nhanh chóng về nhà, thật sự tiếp tục vây xem như khỉ trong lồng.