Bên phía Tử Mặc, chuyện suôn sẻ như . Câu đố đầu tiên của nhóm họ là "Một quả dưa hấu".
Bốn chữ khiến mấy đứa trẻ bối rối.
"Ôi, em ăn dưa hấu quá, nhưng 'một quả dưa hấu' nghĩa là gì nhỉ, khó quá."
Tiểu Dương vò đầu bứt tai.
Cả nhóm nghĩ mười mấy phút vẫn tìm ý nghĩa của "một quả dưa hấu".
"Hay là chúng nhờ cô út giúp ?"
"Khoan , suy nghĩ thêm chút nữa nào."
Cuối cùng, Tôn Nguyệt Như đang bế Đồng Đồng bỗng nghĩ , : "Có khi nào là căn phòng đầu tiên ở Tây sương phòng ?"
*Tây sương phòng: phiên âm tiếng Trung là 西厢房, trong khi dưa hấu là 西瓜, hai từ cùng chữ 西 (Tây).
Mấy đứa nhỏ rành bố cục trong sân, nhưng bà thì rõ.
Thật lúc Thẩm Tri Hạ câu đố , Dư Hướng Sâm cũng nghĩ là khó, nhưng cô rằng nếu quan sát kỹ sẽ thấy chữ "Tây sương phòng" cửa.
Quả nhiên, khi chạy đến căn phòng đầu tiên, họ tìm thấy một chiếc túi đỏ bàn ngay cửa .
"Tìm thấy !"
Tiểu Dương nhanh chóng mở túi : "Trong bài thi Ngữ văn của Hổ Tử, bài văn trừ mấy điểm? Trả lời đúng sẽ nhận thẻ trong phòng khách."
"Bài thi nào ? Anh thi lúc nào thế? Sao em ?"
"Mau hỏi Hổ Tử thôi."
Đang mải suy nghĩ câu đố, Hổ Tử bỗng em út ôm chầm lấy.
"Anh ơi, bài văn của trong bài thi Ngữ văn trừ mấy điểm?"
"Bài văn hả? Bị trừ năm điểm, ?"
"Năm điểm, Tử Mặc, nhanh lên, chúng tới phòng khách thôi."
"Thím ba/cô út, là năm!"
Thấy bọn trẻ đến, Thẩm Tri Hạ liền đưa cho chúng thẻ năm, đồng thời đưa một túi manh mối khác.
Nhóm của Đại Nha thực sự đội hình bất lợi nhất.
DTV
Dù Đại Nha lớn tuổi nhất trong mười hai đứa, nhưng cô bé bắt đầu học muộn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-560.html.]
Mấy đứa trong nhóm cũng chỉ tham gia cho vui, giúp gì nhiều, nhưng may mắn là chúng một "phao cứu sinh" là Thẩm Tri Thu.
"Nào, chú Tri Thu dẫn các cháu đại sát tứ phương, để lúc đó bắt bọn họ đổi thẻ đời."
Anh bế con trai bằng một tay, tay cầm bản đồ kho báu, suy nghĩ nhanh như chớp, đầy mười phút tìm thấy thẻ ba.
Anh để Đại Nha cầm thẻ, còn bắt đầu phân tích túi manh mối tiếp theo.
"Không thím ba của các cháu nghĩ mà bày lắm trò như thế , quả hổ là em gái của Thẩm Tri Thu chú."
"Ồ, tuyệt thật, câu liên quan đến chú đây."
"Tiền tiêu vặt mỗi tháng của chú Tri Thu là bao nhiêu..."
Vừa xong, lũ trẻ và Tần Huệ Huệ đều phá lên .
"Chú Tri Thu, chú mau , mỗi tháng chú bao nhiêu tiền tiêu vặt."
"Mau đổi thẻ hai với thím ba của các cháu ."
"Con bé Hạ Hạ , chỉ lấy hai đùa thôi."
Trò chơi kéo dài hơn một tiếng. Hiện tại, nhóm Hổ Tử thẻ một và bốn, nhóm Tử Mặc thẻ năm và bảy, còn nhóm Đại Nha nhiều nhất, bốn thẻ là hai, tám, mười và mười hai.
Tuy nhiên, nhóm của Đại Nha định dừng , vẫn tìm nốt bốn thẻ còn để đổi lấy điều kiện với các nhóm khác.
"Mọi nhanh tay lên, sắp đến giờ ăn trưa , cố gắng tìm hết thẻ bữa ăn nhé."
Dư Hướng Sâm lớn tiếng nhắc nhở.
Anh giả vờ vô tư sờ túi áo , bên trong một tấm thẻ, đến giờ vẫn nhóm nào tìm đến để đổi lấy.
"Tử Mặc, xem liệu đây là giải thưởng lớn ?"
Tiểu Dương tấm giấy ghi "Con Thẩm Tri Hạ thích nhất".
Tử Mặc cầm tờ giấy xem, thấy khả năng, vì trò chơi do cô út tổ chức, mặc dù đây nhắc đến tên các thành viên trong gia đình, nhưng đây là đầu tiên tên cô út xuất hiện.
"Vậy mà thím ba thích nhất là bao nhiêu ?"
"Không , bao giờ hỏi cô út thích con nào."
"Ai mà thích con chứ? Câu hỏi thật kỳ lạ."
Khi lũ trẻ đang vò đầu bứt tai suy nghĩ, các bậc phụ bên cạnh thực đoán đó, nhưng ai lên tiếng, để cho bọn trẻ tự nghĩ.