Gần đây, Dư Hướng Sâm cực kỳ bận rộn, ban ngày thường thấy mặt. Còn Thẩm Tri Hạ cũng bận việc của riêng , phát triển d.ư.ợ.c phẩm của họ thành một nửa và bước giai đoạn quan trọng tiếp theo.
May mà cô chú Vĩnh Xương giúp đỡ, nếu với tình trạng m.a.n.g t.h.a.i năm tháng như hiện tại, cô cũng khó mà chịu . Bụng cô lớn hơn so với t.h.a.i p.h.ụ bình thường, việc cũng bắt đầu chút khó khăn.
Dư Hướng Sâm giường, ôm lấy Thẩm Tri Hạ.
Bây giờ mỗi tối đều thói quen đặt tay lên bụng vợ để ngủ, khi ngủ còn lấy sách truyện cổ tích , gọi là thai giáo cho ba đứa nhỏ trong bụng.
Mỗi khi bắt đầu truyện buổi tối, ba đứa nhỏ trong bụng đều hoạt bát hơn hẳn, như thể thể cảm nhận giọng của , cảm giác khiến vui vẻ hạnh phúc.
"Hướng Sâm, Tết Nguyên Tiêu chúng cùng Lam thành chơi , cả nhà cùng luôn, cả gia đình em, gọi luôn cả gia đình bốn nhà chú Đàm nữa."
Ngôi nhà mà cấp tặng cho cô, lúc cô và Hướng Sâm lên Lam thành để phẫu thuật cho Nguyên lão, hai tranh thủ ghé qua.
Quả thật đúng như , ngôi nhà hợp ý cô, đúng với kiểu cô thích.
Hai còn dành hẳn một ngày để trồng nhiều cây ăn quả và hoa trong sân, dù cũng ai , nào họ gì.
Người nhà vẫn về ngôi nhà , đúng dịp Tết Nguyên Tiêu, cả nhà cùng lên Lam thành chơi một chuyến.
"Được, em cần lo, cứ để lo liệu tất cả."
-
"Mẹ, Tết Nguyên Tiêu năm nay nhà cần chuẩn gì cả, đến lúc đó cùng Lam thành đón Tết, ở đó vài ngày."
"Gọi cả vợ chồng cả, hai, chị hai, và bên nhà cha vợ con, để chơi đùa vui vẻ một chút."
"Đi Lam thành? Nhiều như chỉ riêng tiền xe thôi cũng tốn ít . Giờ con mới mở xưởng, đang là lúc tiêu tiền, đừng mà hoang phí."
Mẹ Dư giờ lo lắng cho tiền của lão tam nhà bà, ngay cả việc ăn uống cũng bớt một chút, tiết kiệm chút nào chút đó.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-552.html.]
"Mẹ, tốn bao nhiêu , đến lúc đó con sẽ bao nguyên một chiếc xe, cùng càng rẻ."
"Nhiều như , chẳng thuê khách sạn ? Căn nhà gần bệnh viện đó thể chứa nổi từng đó , sẽ tốn nhiều tiền đó."
Cha Dư cũng lên nỗi lo của .
"Ở cần tốn một đồng nào."
"Trước đây bên thưởng cho Hạ Hạ một căn biệt viện, bên trong đồ đạc đầy đủ, mấy chục phòng, dù cho mỗi một phòng cũng đủ chỗ ở."
"Căn viện đó lớn và , hồi chắc là phủ của những quan chức giàu . Chúng con vẫn ở đó nào, để cũng trải nghiệm cuộc sống của quan lớn ngày xưa."
Mẹ Dư vẫn còn lo lắng chuyện tiền bạc, nhưng cha Dư rõ ràng lời thuyết phục, ai mà chẳng thử sống như quan lớn một , quan thì ở thử nhà của quan cũng .
"Cha , hai với các chị nhé, còn con báo cho cha vợ và chú hai bên nhà vợ con."
Đám trẻ trong nhà sẽ Lam thành đón Tết Nguyên Tiêu thì nhảy cẫng lên vui sướng.
Ngay cả Hổ Tử và Đại Nha mười bốn, mười lăm tuổi cũng vui mừng thôi, vì từ khi lớn đến giờ, hai đứa nào Lam thành, đến cả thị trấn còn hiếm khi .
"Anh ơi, khi sắp xếp hành lý thể giúp em sắp luôn ? Em chuẩn thế nào."
Tiểu Dương Hổ Tử với ánh mắt đầy mong đợi.
Cậu bé từng ngoài ở, nhưng mỗi chú ba rời khỏi nhà, bà nội đều giúp chuẩn hành lý cho.
"Thằng nhóc , chuẩn hành lý gì chứ, mang bàn chải đ.á.n.h răng, khăn mặt và một cái quần đùi là đủ , cần chuẩn gì nhiều ."
Chị dâu cả Vương Hồng trêu chọc con trai, giọng cũng giấu vẻ vui mừng, dù đây cũng là đầu tiên chị Lam thành.