Nhà họ Dư cũng chỉ mới chuyện lão tam mở xưởng trong lúc ăn sáng, ngạc nhiên vô cùng vui mừng.
Không gì nhiều, đây là xưởng do lão tam mở, gia đình họ cũng kiểu lười biếng, cơ hội ở xưởng chắc chắn cao hơn khác, tất cả đều , nhưng mỗi nhà một thì khả năng.
Sau bữa sáng, Dư kéo Dư Hướng Sâm phòng.
"Lão tam, xây xưởng tốn bao nhiêu tiền ? Con đủ tiền ?"
"Giai đoạn đầu tư ban đầu chắc chắn lên đến vài nghìn đồng."
Vì là sản xuất thực phẩm nên xưởng xây bằng gạch, sàn tráng xi măng để đảm bảo vệ sinh cho thực phẩm.
Nguyên liệu cần mua , nồi niêu, chén bát và các chai lọ đựng gia vị cũng chuẩn .
Nhân công cũng tuyển sẵn vài ngày khi xưởng hoạt động, các vật dụng cần thiết cho công việc của họ cũng chuẩn .
Mặc dù họ là thôn dân, nhưng ai công cho cả.
Dựa kinh nghiệm tra cứu máy tính, còn định lên Lam thành hỏi xưởng sản xuất giấy xem họ nhận gia công bao bì . Anh tạo dựng một thương hiệu gia vị ăn kèm riêng của xưởng , để ai thấy là ngay đó là sản phẩm của xưởng .
Giống như loại gia vị mà Hạ Hạ cho ăn, cũng khi thấy bao bì là liên tưởng đến hương vị và nhất định chọn sản phẩm của .
Tên thương hiệu cũng nghĩ xong, sẽ gọi là gia vị "Vân Hương Cư".
Ban đầu đặt theo tên của vợ , nhưng Hạ Hạ đ.á.n.h cho một trận, đành từ bỏ ý định và đặt tên là "Vân Hương Cư."
Khoản đầu tư ban đầu chắc chắn nhỏ, bởi vì khi lợi nhuận, sẽ một thời gian dài chỉ chi mà thu.
Nghe xong, gương mặt Dư lộ rõ sự lo lắng, nhưng bà dập tắt ý chí của con trai út.
DTV
Bà lục trong tủ lấy một chiếc túi vải nhỏ, lấy hết tiền bên trong .
"Sau khi phân gia, cũng tích góp một chút, nhiều, chỉ bốn trăm đồng, con cầm hết , đừng để các của con ."
"Mẹ, cần , con tiền mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-551.html.]
"Con khi xuất ngũ mang về vài nghìn đồng , hơn nữa là hợp tác với thôn nên giai đoạn đầu thôn cũng sẽ một phần đầu tư. Mẹ cứ giữ , nếu con hết tiền sẽ xin , lúc đó cho con cũng ."
Anh chắc chắn thể lấy tiền của cha , nếu để vợ cô nhất định sẽ mắng một trận.
Thật thật với Dư, vì sợ bà lo lắng quá.
Việc đầu tư ban đầu để xây dựng xưởng thật đều do tự chi trả, đất đai cũng mua từ thôn với giá thấp nhất để tránh xảy tranh chấp trong tương lai.
Rất nhiều giấy tờ cần thiết, thôn trực tiếp lo liệu cho .
Mặc dù là hợp tác với danh nghĩa của thôn, nhưng thực chất quyết định đều do đưa , lợi nhuận cũng chủ yếu thuộc về .
Ngay cả khi cho phép mở xưởng tư nhân, cũng đưa kế hoạch và phân chia lợi nhuận trong đó, nhiều việc cần phòng ngừa , thể để vất vả mở xưởng cuối cùng thuê cho khác.
Một khi quyết định mở xưởng, chắc chắn giữ quyền quyết định tuyệt đối. Nếu quyền quyết định thuộc về khác thì gặp nhiều việc sẽ khó giải quyết, đông thì ý kiến cũng nhiều, lợi cho việc quản lý.
-
Một tuần trôi qua, trưởng thôn lên công xã và mang về giấy phép mở xưởng đóng dấu.
Mấy ngày , Dư Hướng Sâm cũng lên trấn để liên hệ với nơi mua gạch và xi măng. Nhờ sự giúp đỡ của chiến hữu, mua một đợt gạch và xi măng với giá khá thấp và đăng ký điện thoại của xưởng, chỉ còn đợi xác định ngày khởi công để gọi họ vận chuyển vật liệu về thôn.
"Hướng Sâm, chú nhờ lão Hoàng xem ngày, ngày 13 tháng Hai, nhằm ngày 22 tháng Giêng âm lịch sẽ bắt đầu động thổ."
Khoảng tháng Năm là lúc Hạ Hạ sinh, cần khởi công sớm để đó còn thời gian chăm sóc cô.
"Được ạ, chú quyết là , cháu sẽ gọi cho xưởng gạch hai ngày để họ chở gạch tới sớm."
"Trưởng thôn, chú tìm thợ xây nhà ?"
"Tìm , đều là những thanh niên khỏe mạnh trong thôn. Chú chọn ba mươi , mỗi ngày trả bảy hào, bao ăn. Dù cũng là trong thôn, buổi trưa họ về nhà ăn là ."
"Khoảng một tháng là xây xong bộ."
"Được, cảm ơn chú nhiều, lúc đó chú cứ tính tổng cho cháu, cháu sẽ đưa tiền cho chú."