Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 548

Cập nhật lúc: 2025-11-04 13:56:35
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng mùng năm Tết, bước phòng khách, Thẩm Tri Hạ thấy mấy lạ đang ở đó.

Có một phụ nữ lớn tuổi hơn một chút, từ cách ăn mặc thể đoán là bà mai.

Bên cạnh bà là một phụ nữ nông thôn trẻ hơn chút, bên cạnh phụ nữ một bé trông cũng tầm tuổi Hổ Tử.

"Chị dâu, nhà khách ạ."

"À, Hạ Hạ, em dậy ."

"Mẹ sang nhà trưởng thôn lấy đồ , bữa sáng chị để phần em bếp."

"Được , em bếp xem, phiền nữa."

Nói xong, Thẩm Tri Hạ bước bếp, nét mặt biểu lộ gì.

"Chị Dư, đây là cô em dâu của chị đấy ?"

"Ừ, đúng ."

"Giờ mà còn ngủ ?"

"Hạ Hạ m.a.n.g t.h.a.i ba đứa, cơ thể nặng hơn phụ nữ thai bình thường nhiều, em ngủ thêm cũng là chuyện bình thường, dù ai cũng phúc sinh ba một lúc."

" là thế, đây phúc bình thường , hơn nữa còn chăm sóc trắng trẻo mũm mĩm, nếu bụng thì trông cứ như thiếu nữ mười lăm, mười sáu tuổi ."

DTV

-

Chị dâu Vương Hồng tiễn ba khỏi cửa xong, liền về phía Thẩm Tri Hạ. Lúc cô đang ung dung thưởng thức món sandwich kiểu Trung mà cô chỉ trong lúc rảnh rỗi.

Thấy chị dâu đến, cô chỉ liếc mắt qua một cái, tiếp tục ăn. Trời đất rộng lớn, ăn và ngủ là quan trọng nhất.

"Hạ Hạ, em giận ?"

Vương Hồng dáng vẻ để ý đến của cô, liền rằng cô đang giận. Dù gì cũng sống cùng Hạ Hạ lâu như , chị hiếm khi thấy Hạ Hạ biểu cảm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-548.html.]

"Em gì mà giận, con gái của em."

Cô cảm thấy buồn hơn là giận, đồng thời cũng thấy đáng cho Đại Nha.

Nếu cô đoán lầm, đến chắc là đến để xem mắt cho Đại Nha, dù gì Đại Nha cũng gần mười lăm tuổi .

Trong thôn, hầu như ở tuổi , nhiều gia đình sẽ bắt đầu tìm đối tượng cho con, giữ ở nhà đến mười tám tuổi là thể kết hôn.

"Chị cũng bất ngờ đến như , chị mời đến , lúc nãy chị từ chối ."

Vương Hồng vội vàng giải thích. Trước đây trong nhà, chị sợ nhất là cha chồng, vì ông là chủ của gia đình.

từ khi Hạ Hạ kết hôn về đây, chị phát hiện Hạ Hạ thực còn đáng sợ hơn. Không giống như sự uy nghiêm của cha chồng, Hạ Hạ khí chất độc đáo của , giận mà vẫn uy, một là một.

"Chị dâu, bọn trẻ trong nhà đều đang học, em cũng dành thời gian để dạy chúng, nếu thời gian thì nhờ Hướng Sâm giúp."

"Trong ngày cưới của bọn em, Đại Nha với em là học thêu thùa, vì em bảo cô bé bái chị dâu cả của em sư phụ, giờ cũng học mấy tháng , chị cũng thấy sự nỗ lực của cô bé."

"Giờ cô bé tuy gần mười lăm tuổi nhưng thực chất vẫn chỉ là một đứa trẻ. Sau cô bé thể thông qua sự cố gắng của đổi cuộc đời."

"Nếu vội vã gả cô bé , chị đảm bảo gia đình khác thể đối xử với cô bé như nhà họ Dư, cho cô bé sự tự do, khoan dung như ? Có thể để cô bé việc đồng áng, chỉ cần chuyên tâm học và thêu thùa? Em dám chắc rằng gần như chẳng gia đình nào ."

"Mà như thì đời cô bé coi như chấm dứt, chỉ thể tiếp tục một nông phụ."

Mỗi câu của Thẩm Tri Hạ đều gõ lòng Vương Hồng.

Chị sai lầm lớn.

"Hạ Hạ, chị sai , lúc đó chỉ là chị tiện miệng với rằng Đại Nha cũng đến tuổi xem mắt, ngờ họ nhanh chóng đến như ."

Vương Hồng hổ cúi đầu, đưa tay lau nước mắt.

"Chị dâu, đợi thêm chút nữa , đừng vội quyết định cả cuộc đời của con trẻ, chúng thể hơn."

 

Loading...