"Cái ... cái đều là cho cha ?"
Mẹ Dư đống đồ bàn, mặt tràn đầy ngạc nhiên, con trai với vẻ tin nổi.
"Vâng, đều là vợ con bảo con mua đấy."
Thẩm Tri Hạ đang nghỉ ngơi trong phòng thấy tiếng cũng bước .
"Cha , đều là những thứ thường dùng thôi, hai cứ nhận , nhà máy may, thể may thêm mấy bộ đồ. Áo bông cũ của cha cũng mỏng , may hai cái áo bông mới, bông còn dư vẫn thể một chiếc chăn dày."
"Còn mấy đôi giày đều đúng cỡ của hai . Hai bình nước nóng , mỗi lấy một cái về phòng, uống nước rửa mặt đều tiện."
"Hạ Hạ, và cha con con và Hướng Sâm đều là con cái hiếu thuận, sợ chúng thôn dân , nhưng đồ nhiều quá, chúng dùng hết."
"Bốn xấp vải, thêm nhiều bông gòn thế , may bao nhiêu quần áo mới dùng hết đây. Hơn nữa, hai già chúng thì cần đến hai bình nước nóng."
"Mẹ, cứ nhận , dù cũng mua ."
Mẹ Dư định từ chối thêm thì Thẩm Tri Hạ chặn ngay bằng một câu: "Nếu nhận thì con mang hết về nhà đẻ con."
-
"Mẹ ơi, hai ông cụ , sáng sớm thế thấy ai cả?"
Thẩm Tri Hạ từ nhà họ Dư về nhà đẻ , thấy trong phòng khách chỉ Thẩm, cảm thấy chút quen. Thông thường, Tần lão đều sẽ đợi cô ở sân trách mắng vì cô ngủ nướng, dù chẳng tác dụng gì, nhưng cụ thích điều đó.
"Hai ông cụ đang ở sân đ.á.n.h Thái Cực quyền, họ thảo luận và dạy cả một hai tiếng ."
Mẹ Thẩm nhớ cảnh qua khi bà ngang, thấy hai đối đầu mà cảm thấy buồn .
"Ồ? Thật ? Vậy con qua xem mới ."
Cô rõ tính cách của Nguyên lão, nhưng đối với Tần lão thì cô hiểu rõ.
Đấu với ông cái gì, dù rõ ràng thua, Tần lão cũng chịu thừa nhận, cứ nhất định cãi đến cùng. chỉ cần đưa cho cụ một lý do hợp lý để xuống nước, cụ cũng thể nhượng bộ nhanh chóng, thể là tiến lùi.
thể đối đầu trực tiếp, thẳng họ cần chiều theo ông cụ cố chấp .
Quả nhiên, khi Thẩm Tri Hạ đến sân , hai ông cụ đều đang bực tức, giận dỗi chịu nhường .
Hai vệ sĩ của Nguyên lão bên cạnh, gương mặt lúng túng nên giúp ai .
"Rõ ràng chiêu thức của ông sai , với ông mà ông chịu tin, như thế mới đúng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-540.html.]
Nói xong, Tần lão còn động tác minh họa.
"Sao ông cho là đúng chứ? vẫn luôn đ.á.n.h theo cách của , mấy chục năm , từng ai bảo sai."
Nghe xong, Tần lão bực hừ một tiếng.
"Ông ở nước ngoài, xung quanh da trắng tóc vàng mắt xanh, bọn họ chẳng gì về Thái Cực quyền, tất nhiên ông gì thì cũng là đúng. Ông đ.á.n.h kém đến bọn họ cũng nhận ."
" ông rằng, bây giờ ông đang ở Hoa quốc, nên chỉnh tư thế của , đừng áp dụng cách nữa."
"Thế ông gì chứng minh rằng cách của ông là đúng? Ông sách ? Trong sách hình vẽ ? Nếu tin ông?"
Hai "đứa trẻ già" ai chịu nhường ai, Thẩm Tri Hạ ở lối , vui vẻ cảnh tượng .
"Ông nội Tần, ông cụ Nguyên, hai ông đừng tranh cãi nữa, nghỉ ngơi chút nhé, cháu pha ít ?"
"Được thôi, ông cũng mệt , cãi nữa."
"Đi nào, Hạ Hạ, chúng pha ."
Thấy hai ông cụ cùng theo Thẩm Tri Hạ rời , hai vệ sĩ lúc nãy còn bối rối lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Cuộc tranh luận cuối cùng cũng kết thúc, họ cần trọng tài nữa.
Thở phào xong, hai cũng theo, vì dù bảo vệ Nguyên lão cũng là công việc chính của họ.
Trong lúc uống , hai hề tái diễn tranh cãi.
Lần ý kiến thống nhất, cả hai đều đ.á.n.h giá cao về của Thẩm Tri Hạ.
"Hạ Hạ, thật lòng, khi uống cháu pha, ông chẳng còn uống loại nào khác nữa."
Ban đầu ông cứ nghĩ là do cô mua, cho đến khi ông tận mắt thấy cô khéo léo chế biến .
Tần lão thưởng thức hương vị độc đáo của , cảm thấy thật sảng khoái.
"Trước ở nước ngoài, ông hiếm khi uống , họ đều uống cà phê, đắng vô cùng, bao năm ông vẫn quen."
"Trước đây ông cũng nghĩ ngon như , hôm nay thử mới thấy đúng là kém hiểu ."
DTV
"Nếu thích thì mỗi ngày cháu thể pha một ấm nhỏ, đủ mà."