Thẩm Tri Hạ nghĩ thôn bên chủ yếu ép thôn cô cho phép họ cùng trồng d.ư.ợ.c liệu.
Thực cũng chuyện gì to tát, nếu họ chuyện đàng hoàng, việc hợp tác với cũng khó, hiện tại nhu cầu d.ư.ợ.c liệu cũng khá cao.
dùng việc học của trẻ em để ép buộc như , một khi chấp nhận đầu thì chắc chắn sẽ thứ hai và nhiều đó.
Thay vì , chi bằng giữ quyền chủ động trong tay .
"Chú trưởng thôn, từng nghĩ đến việc xây một ngôi trường ngay trong thôn ?"
"Hiện tại nhà nào cũng trẻ con học, ngày nào cũng sang thôn bên, thực sự phiền phức. Nếu thôn trường học, bọn trẻ thể học ngay tại đây, an hơn."
"Trước đây các chú cũng nghĩ đến việc và xin với công xã , nhưng cấp đồng ý, rằng hai thôn gần , cần xây thêm trường."
"Nếu bên đồng ý thì sẽ cấp kinh phí, do đó chi phí xây trường sẽ do thôn tự chịu. Dù tiết kiệm đến mấy, để xây trường cũng mất vài ngàn đồng, kể đến tiền lương giáo viên."
Xây trường chuyện đơn giản, học sinh chủ yếu là trẻ con, mùa đông ở thôn Vân Bình lạnh nên xây bằng gạch, còn cần tường giữ ấm.
"Năm ngoái mỗi nhà chia khá nhiều tiền ? Chúng thể huy động vốn từ các hộ trong thôn để xây trường, chia đều thì mỗi nhà chỉ tốn mười đến hai mươi đồng."
"Hạ Hạ, em từng trải qua cảnh thôn cần huy động tiền, đừng mười hai mươi đồng, nhà chỉ hai ba đồng còn đóng."
Thẩm Gia Vĩ, kế toán của thôn, rõ về vấn đề tiền bạc, nhiều thà để con học còn hơn bỏ nhiều tiền như .
"Nếu , thôn thể đặt quy định. Các hộ chịu đóng tiền xây trường sẽ miễn học phí cho con em . Còn những hộ đóng, nếu cho con học thì sẽ đóng học phí riêng."
"Về giáo viên, thôn nhiều thanh niên trí thức đến, hầu hết đều học sơ trung, cao trung, dạy bọn trẻ tiểu học thì dư sức, trả công cho họ theo công điểm hằng ngày, họ chắc chắn sẽ đồng ý."
Mọi trong Ủy ban thôn khi bàn bạc quyết định sẽ thực hiện theo cách của Hạ Hạ.
"Hạ Hạ, cháu đến tìm chú việc gì ?"
"À, suýt chút nữa cháu quên mất việc chính. Chú Ái Quốc, cháu mượn một ."
"Mượn ? Chú ai để cho cháu mượn chứ?"
Trưởng thôn cô với vẻ mặt bối rối.
" , chính là mượn ."
"Cháu mượn Cao Vĩnh Xương ở chuồng bò, cháu chút việc nhờ ông giúp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-511.html.]
Nghe , sắc mặt trưởng thôn chút lạ lùng.
Ông hạ giọng đủ để cả hai : "Bọn họ đều là những phần tử , cháu mượn họ gì?"
"Hơn nữa, ở chuồng bò việc hàng ngày, nếu để khác thì sẽ phiền phức lắm đấy."
"Chú trưởng thôn, họ thật sự giỏi. Cao Vĩnh Xương đây là viện trưởng bệnh viện thủ đô, bây giờ cháu cần một việc, nhờ ông giúp đỡ."
"Ông giỏi như ?"
Thẩm Tri Hạ gật đầu.
Lúc họ đến thôn , trưởng thôn chỉ nhận thông báo từ bên , rõ lắm về danh tính cụ thể của họ.
Bệnh viện thủ đô, là viện trưởng, trời ơi, tài giỏi như thế mà điều đến thôn của họ ?
Trước đây, ngay cả trong mơ, ông cũng thể tưởng tượng sẽ gặp một như .
"Hạ Hạ, nhưng những trong đó, chú thể tự ý quyết định ."
Ông thể sắp xếp công việc cho họ giống với thôn dân, hà khắc, nhưng nếu việc mà chỉ giúp đỡ Hạ Hạ, một hai ngày còn thể lấy cớ là bệnh, nhưng thời gian dài thôn dân chắc chắn sẽ phát hiện.
DTV
"Chú Ái Quốc, cháu cần ông đến nhà cháu từ sáng đến tối ."
"Chú chỉ cần sắp xếp cho ông một công việc nhẹ nhàng hơn, để ông thể tan sớm một chút là ."
Trước đây khi cô ở nhà, chú Vĩnh Xương vẫn thường giúp đỡ Tần lão khi tan .
Cho phép ông gì là điều khả thi, nhưng nếu để ông tan sớm mỗi ngày, trưởng thôn vẫn thể thu xếp.
Sau khi cân nhắc kỹ, trưởng thôn cuối cùng cũng đồng ý với đề nghị của Hạ Hạ.
"Được thôi, hàng ngày để ông tan lúc bốn giờ, thể sớm hơn nữa ."
"Được ạ, cháu cảm ơn chú Ái Quốc. Có thời gian chú hãy đến nhà cháu uống rượu với cha cháu, ở nhà cháu rượu ngon đó."
"Cháu về đây, phiền chú nữa."
Nói xong, như sợ trưởng thôn đổi ý, Thẩm Tri Hạ vui vẻ chạy .
Trưởng thôn bóng dáng cô chạy nhanh như ma đuổi, bất đắc dĩ buồn . Cô nhóc , mỗi nhờ ông xong là chạy ngay, dừng chút nào.