Mẹ Dư và Dư Hướng Nguyệt ăn xong một cái chuẩn dậy.
"Mẹ, chị hai, còn nhiều lắm, ăn thêm vài cái nữa ."
Thẩm Tri Hạ họ nỡ ăn, vội vàng ngăn hai đang định dậy .
Cuối cùng, Dư ăn ba cái, Dư Hướng Nguyệt ăn hai cái, thực sự ăn vô nữa thì mới thả.
Còn đúng bảy cái, Thẩm Tri Hạ cũng định chừa , gọi mấy đứa nhỏ nhà cả và hai đến, chia cho mỗi đứa một cái.
Về đến phòng, Dư Hướng Sâm Thẩm Tri Hạ với nụ , cần nghĩ cũng vợ cố ý .
Mẹ và họ quen tiết kiệm, bình thường chẳng bao giờ dám ăn uống thỏa thích, nhưng Hạ Hạ chỉ khả năng kiếm tiền, mà còn tài nguyên phong phú trong gian, cách trực tiếp nhất để khiến cha chấp nhận việc cô ăn uống đầy đủ chính là mỗi bữa đều nhiều hơn một chút, dần dần cha sẽ quen và gì thêm.
Mặc dù khuyến khích phương pháp , nhưng thể phủ nhận, đối với , cách thực sự hiệu quả.
Thẩm Tri Hạ mãi từ khi phòng đến giờ, cô trừng mắt với một cái.
"Đừng nữa, mau việc ."
"Nhớ giúp em xây một cái lò nướng phía bếp, em về nhà đẻ một chuyến."
Nói xong, cô đầu mà bước thẳng về nhà họ Thẩm.
Lúc ở nhà họ Thẩm, Tần lão đến, ông đang chơi với nhóc con Duệ Duệ trong sân.
"Ôi, kỳ lạ thật, Hạ Hạ của chúng dậy sớm như ?"
Tần lão đồng hồ, mới bảy giờ rưỡi.
"Ông Tần, ông đừng đùa cháu nữa."
Thẩm Tri Hạ bế đứa bé Duệ Duệ từ tay Tần lão.
"Thằng nhóc , ăn cũng khá nhiều đấy nhỉ."
Cô véo cánh tay mềm mại của Duệ Duệ, dáng vẻ của nó, thể thấy chị dâu hai cũng cho nó ăn ít, bé con còn mập hơn Lục Lục lúc .
"Á!"
"Cô!"
Thẩm Tri Hạ thấy tiếng Lục Lục, hoảng hốt đưa Duệ Duệ cho Tần lão.
"Không bế, cô bế ai cả."
Lục Lục chạy ôm lấy chân cô, định bò lên cô.
"Đừng chạy nữa, Lục Lục, mau qua ăn cơm !"
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-510.html.]
Trần Tú Bình một tay cầm bát, một tay cầm muỗng, cũng chạy ngoài.
"Nhóc con ganh tị ?"
Thẩm Tri Hạ chỉ khổ gật đầu.
Cũng giống ai mà ghen như , bình thường chị cả cũng .
Thấy Lục Lục cứ bám lấy cô, cô chỉ đành bế bé lên.
"Ăn trứng mới chơi nhé?"
"Dạ-"
"Ăn-"
Khi Lục Lục ăn xong, dỗ bé xong, Thẩm Tri Hạ cùng Tần lão phòng thí nghiệm.
Công trình nghiên cứu đó gần thành, họ chuẩn nghiên cứu t.h.u.ố.c chống viêm.
Nghiên cứu t.h.u.ố.c chống viêm sự khác biệt lớn so với các loại t.h.u.ố.c đó, cần chiết xuất từ vi sinh vật, vì họ bắt đầu từ việc nuôi cấy vi khuẩn, chỉ cần nghĩ thôi cũng đây sẽ là một cuộc chiến khá dài.
Tần lão là mới trong lĩnh vực nuôi cấy vi khuẩn, Thẩm Tri Hạ đành tìm thôn trưởng.
"Thím Trương, chú Ái Quốc ở nhà ?"
"Hạ Hạ, cháu đến , mau , chú Ái Quốc của cháu đến Ủy ban thôn ."
"Thím Trương, hôm nay cháu nhà , thím cứ việc , cháu đến, cháu Ủy ban thôn ."
Lúc cô đến Ủy ban thôn, thấy trưởng thôn và đang nhăn nhó bàn bạc, tinh mắt thấy Thẩm Tri Hạ liền dậy chào.
"Hạ Hạ, cháu đến đây chuyện gì ?"
"Cháu chút việc, nhưng gấp, cứ bận ."
Cô , chỉ đợi bên ngoài.
"Hạ Hạ, cháu đến đúng lúc lắm, mau giúp chúng nghĩ cách ."
Sau khi Thẩm Tri Hạ xuống, trưởng thôn kể cho cô sơ qua về vấn đề họ đang gặp .
Hóa họ đang lo lắng về việc học của trẻ con trong thôn.
Trước đây, bọn trẻ trong thôn đều qua thôn bên học, nhưng từ khi thôn Vân Bình bắt đầu trồng d.ư.ợ.c liệu, thu nhập của nhà trong thôn tăng lên đáng kể. Nhiều dân ảnh hưởng bởi cô, quyết định cho con học, vì trẻ em gửi đến trường kỳ gấp nhiều so với kỳ , khiến trường thôn bên thể tiếp nhận thêm.
Bây giờ, để tiếp tục học tại trường cũ, chỉ hai lựa chọn: thứ nhất, đóng thêm hai đồng học phí mỗi kỳ, hoặc thứ hai, vẫn giữ học phí như cũ nhưng cho thôn họ cùng trồng d.ư.ợ.c liệu.
Nếu đồng ý thì đón bộ trẻ đang học về, cho học tiếp.