Lúc sách ngoại văn, mới nhận điều Hạ Hạ về việc cần thông thạo ngoại ngữ là cần thiết thế nào. Không hiểu ngoại ngữ thì quả thực khó khăn, vì tài liệu về máy tính ở nước ngoài nhiều hơn trong nước nhiều.
vội vàng, nóng vội thể thành công, nên chuyện lớn thì vững vàng.
Nguyên Bảo vốn là quản gia trong gian, nhưng họ biến thành chiếc đồng hồ báo thức, cứ hai tiếng nhắc họ nghỉ ngơi, và tuân thủ nghiêm ngặt chế độ 24 giờ bên ngoài, cả ngày lẫn đêm, cũng như ba bữa mỗi ngày.
Sáu giờ sáng, Thẩm Tri Hạ đưa Dư Hướng Sâm từ gian trở về phòng.
Trước khi ngoài, Dư Hướng Sâm thể sử dụng máy tính , gõ chữ, tra cứu tài liệu, thành vấn đề.
"Vợ , em ngủ thêm một chút ? Anh sẽ bữa sáng."
"Không ngủ nữa, em cùng ."
Sau khi Dư Hướng Sâm về sự tồn tại của gian, việc lấy đồ tiếp tế từ gian trở nên thuận tiện.
DTV
"Anh rửa vài củ khoai tây rửa thêm ít rau xà lách nhé."
Cô đột nhiên ăn bánh trứng nướng.
Nhào bột xong, cô bắt đầu chuẩn rau để kẹp bánh.
Mở một hộp thịt hộp, cắt thành lát mỏng, chiên qua hai mặt.
Cô định chiên quá kỹ vì ăn nhiều dễ gây nóng trong .
Khoai tây thái sợi, cho chảo xào với một ít gia vị bí truyền, thực chỉ là gói gia vị mì ăn liền, đây là cách mà đây một chủ quán nhỏ dạy cô khi cô mua bánh.
Thời điểm Dư và Dư Hướng Nguyệt đến để chuẩn bữa sáng, Thẩm Tri Hạ bắt đầu bánh trứng.
"Hạ Hạ, hôm nay con dậy sớm thế?"
"Tối qua con ngủ khá sớm ạ."
Cô lật bánh trong chảo, thấy gần thì dùng đũa nâng mép bánh lên đổ trứng đ.á.n.h tan bên trong bánh, cứ như thêm sáu cái nữa.
Không chảo chống dính nên khó khăn, mỗi chỉ sáu cái.
Mẹ Dư và Dư Hướng Nguyệt Thẩm Tri Hạ cho thêm trứng mỗi chiếc bánh mà chút xót xa.
Bên cạnh còn hai mươi phần bột nữa, chẳng sẽ thêm hai mươi quả trứng nữa ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-509.html.]
Bữa tốn lượng trứng đủ cho gia đình khác ăn từ một đến hai tháng.
Mẹ Dư nhịn gì, dù cũng là Hạ Hạ bữa sáng, chồng bà dặn bà đó, đừng can thiệp quyết định của Hạ Hạ.
Dư Hướng Nguyệt nhịn .
"Hạ Hạ, mỗi chiếc bánh đều cho một quả trứng ?"
"Ừm, cái gọi là bánh trứng nướng, mỗi cái cho một quả trứng thì mới ngon."
Cô họ tiếc trứng, nhưng cô đúng, bánh trứng nướng vốn trứng mới ngon, thì gọi là bánh trứng nướng ?
"Vậy chẳng là cần tới mấy chục quả trứng ? Cái ... cái quá nhiều ."
"Không chị hai, ăn hết thể để bữa trưa và bữa tối. Cái mất công nên em nhiều một chút."
Cô ước tính lượng ăn của mỗi , tổng cộng chuẩn hai mươi bốn phần bột. Theo tính toán của cô, Dư Hướng Sâm và cha Dư ít nhất ăn năm, sáu cái, Dư cũng ăn ít, tổng cộng hai mươi bốn cái là đủ.
Khi bánh trứng nướng xong, Thẩm Tri Hạ bảo Dư và mang bánh và rau lên bàn, cô còn thêm một bát canh cà chua.
Dư Hướng Sâm bê bát canh lên, cùng Thẩm Tri Hạ bước tới thì thấy ba còn đều đang đĩa bánh bàn mà động đũa.
"Cha , chị hai, đừng nữa, mau ăn ."
"Có thể ăn trực tiếp, hoặc lấy một chiếc bánh, cho thịt, khoai tây sợi và rau xà lách lên , cuốn ăn, con thích ăn kiểu hơn."
Cô cuốn xong đưa cho cha Dư.
"Hạ Hạ, con ăn , cha tự là ."
Cha Dư nhận, hiệu cho cô cuốn cho ăn, chỉ cần cô lòng là đủ .
Nói xong, cha Dư cũng lấy một cái trong tay, học theo cách của Thẩm Tri Hạ , cho rau trong bánh.
Dư Hướng Sâm nhanh chóng cuốn xong, cho miệng, ăn một miếng đưa ngón tay cái lên với Thẩm Tri Hạ.
"Hạ Hạ, ngon lắm!"
Cha Dư ăn cũng gật đầu liên tục.
Mẹ Dư nghĩ thầm, đều là bột mì, trứng, thịt, rau, kết hợp với , mà ngon .