Đột nhiên, nhớ điều gì đó và hỏi: "Vậy còn Thẩm Tri Hạ thực sự ở đây... cô ..."
"Em rõ cô , nhưng cô sẽ trở về nữa, từ giờ chỉ em ở đây."
Cô nhớ những lời mà nguyên chủ với cô trong giấc mơ, dù cô sẽ , liệu xuyên đến nơi khác giống cô , nhưng chắc chắn là cô sẽ về thời đại .
Không đợi Dư Hướng Sâm suy nghĩ thêm, cô dẫn dạo quanh bên ngoài biệt thự, giới thiệu sơ qua tình hình bên ngoài gian. Suốt quá trình đó, miệng của Dư Hướng Sâm từng khép , lúc nào cũng trong trạng thái há hốc vì kinh ngạc.
"Vợ , em thực sự là tiên nữ ?"
Đây là thứ tám hỏi câu kể từ khi họ đây.
Thẩm Tri Hạ bất lực .
"Em ! Nếu là tiên nữ thì em ở nhân gian nữa, sớm lên trời hưởng phúc ."
"Em chỉ là do cơ duyên mà gian thôi, em vẫn là bình thường, giống như ."
Sau khi giới thiệu sơ qua thứ bên ngoài cho Dư Hướng Sâm, Thẩm Tri Hạ dẫn đến bên bể suối nước nóng.
"Trước khi kết hôn, mỗi huấn luyện xong, em đều đây ngâm nửa giờ. Sáng hôm tỉnh dậy, các vết bầm tím và cơn đau gần như đều biến mất."
"Thần kỳ như ?"
"Vậy vẫn là gì, suối bên cạnh phun nước linh tuyền, uống thể cải thiện thể chất, các bệnh vặt, đau nhức nhỏ uống xong đều thể chữa khỏi."
"Vợ ơi, viên t.h.u.ố.c giữ mạng mà đây em cho , pha nước linh tuyền ?"
DTV
Thẩm Tri Hạ lắc đầu.
"Nước linh tuyền chủ yếu tác dụng cải thiện thể chất, nhưng đủ để kéo từ lằn ranh sinh tử trở về."
"Viên t.h.u.ố.c em đưa là một loại chất lỏng đến từ mạch suối khác, lát nữa em sẽ đưa xem, bây giờ chúng xem những chỗ ."
Mỗi xem qua một nơi, Dư Hướng Sâm thêm phần kinh ngạc.
"Bên ngoài gian là một nông trại lớn kết hợp với kho chứa, tốc độ phát triển nhanh hơn thế giới thực bên ngoài nhiều. Bình thường, bên ngoài cần một tháng để cây lớn lên, còn trong gian chỉ cần một ngày là đủ."
"Vợ , mấy thứ , một em trồng hết , chẳng sẽ mệt lắm ?"
Dư Hướng Sâm đây cũng từng nông, hiểu rõ sự mệt mỏi khi việc suốt một ngày, diện tích ruộng trong gian thể là mênh m.ô.n.g bất tận, nếu chỉ một trồng, dù sức lực dẻo dai đến cũng khó mà tưởng tượng nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-503.html.]
"Haha, tất cả thứ trong gian em đều thể điều khiển bằng ý niệm, hơn nữa còn một quản gia, nó thể giúp em xử lý thứ trong gian."
"Nếu thực sự tự trồng hết thì lẽ em bỏ bê nó từ lâu ."
"Quản gia? Cũng là giống như chúng ?"
"Không , nó tên là Nguyên Bảo, là quản gia chuyên biệt của gian, nhưng nó hình thể."
"Nguyên Bảo!"
Thẩm Tri Hạ khi Dư Hướng Sâm gian thể giao tiếp với Nguyên Bảo , nên cô thử triệu hồi Nguyên Bảo.
"Có mặt, thưa chủ nhân!"
Khi giọng máy móc của Nguyên Bảo vang lên, biểu cảm của Dư Hướng Sâm thoáng chút ngạc nhiên.
Thẩm Tri Hạ thấy phản ứng với giọng của Nguyên Bảo, liền rằng thể giọng của nó.
"Giọng là của Nguyên Bảo, thể giao tiếp với nó."
"Chào mừng phu quân của chủ nhân gian của chúng !"
" là quản gia chuyên biệt của gian , cũng là sự tồn tại đáng yêu nhất trong gian ."
"À... cảm ơn , Nguyên Bảo."
Về việc đáng yêu nhất thì thể đồng tình.
Trong lòng , đáng yêu nhất mãi mãi là vợ của .
Sau khi xem qua bên ngoài, Thẩm Tri Hạ dẫn về hướng biệt thự.
Đứng bên ngoài biệt thự, Dư Hướng Sâm ngôi nhà mắt , cảm thấy thích thú vô cùng. Anh từng thấy ngôi nhà nào như , giống như cung điện miêu tả trong sách.
"Vợ ơi, mấy chục năm đều sống trong ngôi nhà như thế ?"
"Không hẳn, để sống trong nhà như cũng cần giàu ."
"Sau , trong thành phố ngoài khu biệt thự , chủ yếu là các tòa nhà cao tầng, thể cao mấy chục tầng, giống như khu tập thể bây giờ, nhưng mỗi hộ một phòng mà là mỗi hộ một căn hộ riêng, từ tắm rửa, nấu ăn đến ngủ nghỉ đều ở trong căn của , cần chen chúc sử dụng chung nữa."
"Bây giờ em lẽ thể hiểu , lát nữa em sẽ tìm hình ảnh máy tính cho xem, sẽ hiểu."