"Thầy cũng là vì cho con thôi, , thầy đây, hai đứa cứ tập luyện chăm chỉ nhé."
"Thầy rõ luôn, vì Hạ Hạ là vợ mà nương tay. Sau đối diện với cô sẽ chỉ là thôn dân thôn Vân Bình ."
Nhắc nhở Dư Hướng Sâm xong, Thôi Khải liền xuống núi, đường còn ngân nga một khúc nhạc, dù rằng lệch tông.
Sau khi Thôi Khải rời , Thẩm Tri Hạ điều chỉnh tinh thần và nhanh chóng lên.
"Được , em sẵn sàng, Sư phụ Dư."
Dư Hướng Sâm biểu cảm kiên định của cô, cũng trở nên nghiêm túc hơn.
Thôi Khải sai, tương lai của Hạ Hạ còn rộng mở. Dù là chồng của Hạ Hạ, nhưng thể nào 24 giờ một ngày lúc nào cũng ở bên cạnh để bảo vệ cô. Sẽ lúc thể chú ý hết thứ.
Anh thể nương tay với cô, nhưng khác thì .
Nếu bảo vệ Hạ Hạ thật , cách nhất là khiến cô trở nên đủ mạnh mẽ .
Thế là bắt đầu huấn luyện Thẩm Tri Hạ theo phương pháp mà từng áp dụng cho bản .
Hai tiếng , Thẩm Tri Hạ bệt đất, cuối cùng để Dư Hướng Sâm cõng về nhà.
Về đến nhà, khi ngâm thư giãn, Thẩm Tri Hạ trong vòng tay của Dư Hướng Sâm.
"Anh cũng từng huấn luyện như ?"
"Ừ."
"Tất cả đều tự mò mẫm mà , cũng đường vòng nhiều mới tìm phương pháp phù hợp với bản ."
"Phương pháp phù hợp với là tự ép đến mức c.h.ế.t ?"
Cô nhớ cách huấn luyện của Dư Hướng Sâm lúc ở núi. Cô chắc chắn giữ nhiều sức lực , nếu với chính chắc chắn còn nghiêm khắc hơn nữa.
"Trong quân đội đông như , thường xuyên nhiệm vụ, nếu nổi bật và sống sót, đạt những điều mà khác thể."
"Anh thật giỏi, thật đấy."
Đây là lời khẳng định từ tận đáy lòng của Thẩm Tri Hạ.
Dù suýt mất mạng, nhưng là do đối mặt với hàng trăm kẻ địch cầm vũ khí trong tình trạng kiệt sức.
Anh cố gắng hết mức .
Nghe thấy lời khẳng định từ Hạ Hạ, Dư Hướng Sâm cảm thấy vui hơn cả khi từng lãnh đạo khen ngợi lúc nhận huân chương.
Anh ôm chặt Thẩm Tri Hạ trong lòng.
"Anh còn thể mạnh mẽ hơn nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-494.html.]
"..."
"Câm miệng, ngủ !"
Cái thật là, đưa cho một cái thang là leo ngay.
Dư Hướng Sâm của ngày xưa mất ?
Vì kết hôn xong trở thành thế chứ?
Nói chuyện cũng bắt đầu trần trụi .
"Haha, đùa em thôi."
Đêm qua vất vả nhiều, cơ thể Hạ Hạ vẫn hồi phục , tối nay trải qua huấn luyện cường độ cao, dù cũng thể gì khác.
"Ngủ , chúc em ngủ ngon, yêu em."
Anh hôn nhẹ lên trán Thẩm Tri Hạ, buông tay khỏi cô.
"Ngủ ngon, em cũng yêu ."
-
Dư Hướng Sâm khi thức dậy, bếp chuẩn bữa sáng, cùng hai đạp xe đến nhà Dư Hướng Nguyệt ở thị trấn bên cạnh.
Vì , khi Thẩm Tri Hạ thức dậy, bên giường lạnh ngắt từ lâu, điều cũng tiện cho cô gian.
Tối qua vì Dư Hướng Sâm ở cạnh nên cô chỉ ngâm trong bồn tắm ở phòng ngủ. Lúc , khi tỉnh dậy, cô vẫn còn đau nhức, những vết bầm tím cũng tan.
Vào gian ngâm trong suối nước nóng, Thẩm Tri Hạ cứ nghĩ mãi nên kể chuyện gian cho Dư Hướng Sâm .
Nếu , lỡ chấp nhận , xem cô như quái vật thì ?
nếu cứ giấu mãi, mỗi ngày cô sẽ khó mà gian.
Trước đây mỗi huấn luyện xong, về đến nhà việc đầu tiên cô là gian ngâm suối nước nóng, dùng t.h.u.ố.c trong gian để giảm đau nhức cơ thể. Nếu mỗi ngày thể kịp thời, cô chỉ còn cách chịu đau một .
Quan trọng là nếu lấy đồ cũng sẽ tiện nữa.
Với khả năng quan sát của Dư Hướng Sâm, lẽ nhận điều gì đó, chỉ là vạch trần cô.
Thẩm Tri Hạ vò đầu bứt tóc vì rối rắm, giả sử thì cô thể cho uống một viên Trung Thành Đan trong gian.
Nghĩ nghĩ , cô vẫn tìm cách giải quyết ý.
DTV
Ở thôn Vân Bình tục lệ là cô dâu khi cưới ba ngày sẽ về thăm nhà đẻ, cho nên hai ngày đầu, Thẩm Tri Hạ xin Tần lão cho nghỉ ngắn hạn, đợi đến ngày cô về nhà mới tiếp tục thí nghiệm. Trong thời gian , Tần lão cũng trở về tiệm thuốc.
Ở nhà, nhân lúc Dư Hướng Sâm mặt, Thẩm Tri Hạ lấy nhiều thứ cần thiết, đặc biệt là đồ đạc cần dùng trong bếp, cô lấy nhiều và cất hầm rượu.