Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 472

Cập nhật lúc: 2025-11-02 10:04:02
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trời tối.

Khi hai cô cháu đến chân núi, chuẩn về nhà thì Thẩm Tri Hạ bỗng thấy tiếng lén lút gần núi, dường như là một nam một nữ.

Đột nhiên cảm thấy chút kích thích, chẳng lẽ Thẩm Tri Hạ cô sắp trở thành đầu tiên "ăn dưa" của tin tức mới nhất ở thôn Vân Bình?

hiệu cho Thẩm Tử Mặc lên tiếng, hai cô cháu lén lút vòng sang một bên để tránh.

Địa hình từ chân núi lên núi, lẽ cả thôn ai hiểu rõ hơn cô.

Cách chân núi xa một cái cây lớn, đủ để che hình nhỏ nhắn của cô và Thẩm Tử Mặc, nhưng tầm , đủ để hai quan sát.

Cô dẫn Thẩm Tử Mặc nhanh chóng đến gốc cây, đẩy m.ô.n.g nhỏ của Tử Mặc để leo lên, cô cũng leo lên theo.

Trải qua những "truy đuổi tàn bạo" bởi Truy Phong và Thiên Bá, cô sớm còn sợ độ cao nữa.

Đứng cây, Thẩm Tri Hạ tìm nơi phát tiếng .

Khi rõ hình bóng hai , cô bỗng liệu nên tiếp tục quan sát nữa .

"Cô út, cô thấy ?"

"Ở ? Cô chẳng thấy gì cả."

"À... chỗ hình như tầm lắm, cô chẳng thấy gì hết."

May mà Tử Mặc thấy gì.

Cô quyết định nhảy xuống khỏi cây, đó đỡ Tử Mặc xuống theo.

"Đi thôi, về nhà nào."

Cô nắm bàn tay nhỏ của Tử Mặc, đầu mà dẫn về nhà.

-

Tối hôm , khi ăn cơm xong, Thẩm Tri Hạ xách một ít trái cây đến nhà chú hai.

"Thím hai, Tri Xuân nhà ?"

"Hạ Hạ đến đấy , cháu nhà ."

"Tri Xuân ở trong phòng đó, mấy hôm nay tối nào ăn cơm xong cũng chui phòng, gì nữa."

"Cháu đến đúng lúc lắm, giúp thím xem thử xem nó đang ."

Thẩm Tri Hạ đưa chỗ trái cây cho thím hai đến cửa phòng Thẩm Tri Xuân.

Cô nhẹ nhàng gõ cửa.

"Anh Tri Xuân, em ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-472.html.]

"Được, ."

Khi đẩy cửa bước , cô thấy Thẩm Tri Xuân đang bàn, bàn còn mấy tờ giấy lộn xộn, đầy chữ và vài hình vẽ nguệch ngoạc.

"Anh Tri Xuân, đang ?"

Thẩm Tri Hạ với vẻ mặt ưu tư, kéo ghế bên cạnh.

"Haiz..."

Thẩm Tri Xuân thở dài một tiếng nặng nề.

"Anh đang nghĩ xem ngoài công việc mỗi ngày , còn thể gì nữa."

DTV

"Công việc nhàm chán lắm hả?"

"Không hẳn, chỉ là kiếm thêm tiền, dù cũng còn nợ em cả chục đồng."

"Em gấp , cứ từ từ trả là ."

"Anh em gấp, nhưng còn kiếm thêm tiền để xây một căn nhà lớn nữa."

Nhà họ hiện tại chỉ hai phòng và một phòng khách kiêm chỗ ăn uống.

Anh hai mốt tuổi , Hạ Hạ còn nhỏ hơn mà đính hôn, cũng kết hôn.

Chủ yếu là gặp con gái mà tình cảm, một ngôi nhà thuộc về cả hai.

"Anh xây nhà mới, kết hôn với chị Tử Di ?"

Thẩm Tri Xuân , sợ đến nỗi bật dậy khỏi ghế.

"Em... em... em ?"

Anh run rẩy đưa tay chỉ Thẩm Tri Hạ, sợ hãi đến nỗi trọn câu.

Anh và Tử Di cẩn thận , cứ nghĩ rằng với sự cẩn trọng của cả hai, chắc ai phát hiện . Kết quả là giờ đây Hạ Hạ trúng phóc, khiến Thẩm Tri Xuân lập tức đỏ mặt.

"Ha ha, hôm qua em thấy hai ở chân núi chuyện đó. Hẹn hò chọn chỗ nào một chút, chọn ngay nhà em, phát hiện cũng khó!"

Nhà họ Thẩm gần núi nhất, chân núi trồng d.ư.ợ.c thảo, mùa hoa nở trông , nên họ thích dạo quanh chân núi.

Hôm qua, khi thấy nhân vật chính của câu chuyện là Thẩm Tri Xuân, Thẩm Tri Hạ bỗng cảm thấy chẳng còn gì để hóng hớt.

Khó khăn lắm mới một chuyện, cuối cùng là chuyện của nhà.

May mà Tử Mặc chẳng thấy gì, nếu chẳng mấy chốc cả nhà sẽ hết.

Cái miệng nhỏ của Tử Mặc chẳng khác nào khe cửa bao giờ đóng kín, lộ hết chuyện.

 

Loading...