Khoảng hai tiếng , cơn đau của Trần Tú Bình bắt đầu tăng lên và trở nên ngày càng dồn dập.
Thẩm Tri Hạ đeo găng tay, kiểm tra thấy cổ tử cung mở đến chín phân.
"Mẹ, sắp sinh , chuẩn thứ ."
"Anh, qua một bên , đừng phiền bọn em."
"Chị dâu, em , hít thở theo nhịp của em."
"Thở !"
"Hít !"
"Thở !"
"Hít !"...
"Dùng sức nào!"
"Aaa!"
Trần Tú Bình dù nhịn nhưng quá đau đớn, tay trái bám chặt lấy tay chồng, tay nắm chặt ga giường, hét lên đau đớn.
"Tiếp tục theo nhịp của em, đừng rối loạn."
"Hít !"
"Thở !"
"Dùng sức! Cố lên! Dùng thêm chút sức!"
"Thấy đầu bé ! Cố thêm chút nữa!"
"Dùng sức!"
"A!"
"Oe oe!"
Tiếng la hét của Trần Tú Bình hòa cùng tiếng của em bé, vang lên khắp nhà họ Thẩm.
"Sinh ."
"Anh, lấy kéo ở cạnh ."
Thẩm Tri Đông mơ màng theo lời em gái, cầm chiếc kéo y tế bên cạnh, chuẩn đưa cho Thẩm Tri Hạ.
"Anh, cầm lấy."
"Anh là cha của đứa bé, tự cắt dây rốn ."
"Hả?"
Thẩm Tri Đông cầm kéo, ngơ ngác thế nào.
"Mau, đừng sợ, cứ cắt xuống là ."
Thẩm Tri Đông tay run rẩy cầm kéo, cuối cùng quyết tâm, nghiêm túc cắt xuống.
Cùng lúc , những giọt nước mắt nóng hổi cũng lăn dài má .
Thẩm Tri Hạ trao đứa bé cho Thẩm đang đợi bên cạnh, đó giúp chị dâu vệ sinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-469.html.]
Thẩm Tri Đông bên giường, dịu dàng giúp vợ lau mồ hôi và nước mắt.
"Vợ , cảm ơn em."
Lúc Trần Tú Bình vẫn còn tỉnh táo, chỉ là vì mất quá nhiều sức nên còn sức để chuyện.
Cô nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của chồng đang lạnh vì hồi hộp.
Sau khi giúp chị dâu vệ sinh xong, Thẩm Tri Hạ một tấm đệm mới giường.
Thẩm Tri Hạ nhận đứa bé từ tay Thẩm, kiểm tra cẩn thận xử lý khu vực dây rốn cho bé.
"Mẹ, giúp bé mặc đồ , con cách ."
Cô trao đứa bé cho Thẩm.
Mọi trong phòng đều chậm rãi xử lý việc, còn cha Thẩm và Tần lão ngoài cửa sốt ruột chịu .
Đặc biệt là cha Thẩm, khi thấy tiếng của trẻ sơ sinh, ông xem, nhưng vì tiện nên đành cố nhẫn nhịn đợi ngoài cửa.
Sau khi mặc đồ xong cho bé, Thẩm đặt bé bên cạnh con dâu cả.
"Tú Bình, con vất vả , là một bé bụ bẫm đấy."
Trần Tú Bình đứa con trai nhỏ trong lòng , ánh mắt dịu dàng vô cùng.
"Lại là con trai ?"
Nghe rõ lời , Thẩm Tri Đông mới nhận .
" , cả, chúc mừng , thêm một đứa con trai."
"Điều ước sinh nhật của Tử Mặc thành hiện thực . Khi nó về chắc chắn sẽ vui, cuối cùng cũng em trai để bầu bạn ."
Thẩm Tri Hạ đùa, ai mà trai cô mong một cô con gái đến nhường nào.
Mặc dù Thẩm Tri Hạ từ rằng chị dâu m.a.n.g t.h.a.i con trai, nhưng cô vẫn để gia đình tự khám phá niềm vui bất ngờ , vì cô giữ kín cho .
Nụ mặt Thẩm Tri Đông đột nhiên đông cứng .
Anh một cô con gái giống như Hạ Hạ!
"Sao thế? Con trai thì thích ?"
Trần Tú Bình chồng một cái với ánh mắt trách móc.
"Vợ , thích chứ, em sinh con trai con gái, đều thích hết."
"Yên tâm, đều yêu thương như ."
Lúc Thẩm Tử Mặc tan học về nhà, sinh cho một đứa em trai, vui mừng thể tả.
Cậu bỏ cặp xuống là chạy ngay xem em trai, nhưng Thẩm Tri Hạ kéo .
"Đi rửa tay , tay dính bẩn đấy, rửa xong hẵng qua."
"Cháu , cô út."
Trước đây Thẩm Tri Hạ nghiêm khắc trong việc tạo thói quen cho .
Mỗi ngày khi học về, rửa tay mới việc khác.
DTV
Hôm nay quá phấn khích, háo hức gặp em trai đến mức quên cả rửa tay.