Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 462

Cập nhật lúc: 2025-11-02 10:03:52
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Dì Băng Kiết, muối ở ạ? Con sẽ pha chút nước muối cho bác Cảnh Bình uống."

"Con , để dì cho."

Tống Băng Kiết xong liền tìm cốc để pha nước muối.

Sau khi rút kim, Thẩm Tri Hạ nhờ Thôi Khải cho ông bộ quần áo sạch.

Bộ đồ ông mặc đó mồ hôi ướt, nếu mặc tiếp sẽ cho cơ thể.

Trong lúc Thôi Khải và Cao Vĩnh Xương đồ cho Trần Cảnh Bình, cha Thẩm kéo Thẩm Tri Hạ ngoài.

Ông thì thầm tai cô với âm lượng chỉ hai thấy.

"Hạ Hạ, con quen với ở chuồng bò như ?"

đó họ từng cứu Tử Mặc nhưng cách con gái ông hòa đồng với họ, rõ ràng là quen thuộc, giống như chỉ quen sơ sơ.

"Cha, con bái chú Thôi Khải sư phụ."

"Bái sư?"

", thầy dạy con võ."

Ông chợt nhớ đến hành động của Hạ Hạ tàu hỏa đây, lúc đó cô còn là tự luyện tập ở nhà, nhưng giờ nghĩ , chắc hẳn là do Thôi Khải dạy.

DTV

"Con bé , con cha con sợ c.h.ế.t ?"

"Con to gan quá đấy, con cũng họ là ai, nhỡ trong thôn thấy..."

Cha Thẩm bất lực cô con gái mặt, trách mắng nhưng nỡ.

"Bác Cảnh Bình đây là hiệu trưởng của đại học Hoa Đại."

"Chú Vĩnh Xương là viện trưởng bệnh viện thủ đô."

"Dì Băng Kiết việc trong Cục Giáo dục."

"Thầy con là lãnh đạo trong quân đội."

"Cha, cha xem họ là ?"

Nghe đến chức vụ của Trần Cảnh Bình, Thẩm Tiền Tiến vô cùng kinh ngạc.

Sau khi con gái lượt về chức vụ của những khác, ông gì nữa.

Không ngờ mấy đều là nhân vật tiếng tăm!

Thẩm Tri Hạ thấy biểu cảm của cha , rằng ông tự câu trả lời trong lòng.

Cô để cha một bình tĩnh ngoài cửa, còn trở chuồng bò.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-462.html.]

Sau khi đồ xong, Thẩm Tri Hạ bắt mạch cho Trần Cảnh Bình.

Nhờ liệu pháp châm cứu nhanh chóng , tình trạng của ông cải thiện rõ rệt, cơn sốt cũng đang dần hạ.

Mặc dù vẫn còn sốt nhẹ nhưng vấn đề gì nữa.

"Thầy, mấy ngày tới để bác Cảnh Bình nghỉ ngơi, đừng việc nữa."

"Tối nay con sẽ mang chút vài lát chanh qua để pha nước cho bác uống."

Dặn dò xong, Thẩm Tri Hạ kéo cha vẫn đang trong trạng thái bàng hoàng về nhà.

Mẹ Thẩm thấy chồng lúc cứ như mất hồn, vội hỏi con gái xem chuyện gì.

"Hạ Hạ, cha con thế? Ra ngoài một lúc mà gặp ma ?"

Thẩm Tri Hạ lắc đầu.

"Con cho cha phận của mấy trong chuồng bò, lẽ cha dọa sợ."

Cô giao cha cho , còn thì bếp chuẩn nấu ăn.

Ăn sáng xong, Thẩm Tri Hạ rủ cha bình tĩnh của cùng đeo gùi lên núi.

"Hạ Hạ, chúng lên núi gì? Cha còn nữa."

"Hôm nay nhờ xin phép với chú trưởng thôn cho cha nghỉ một ngày nhé."

"Con định đào vài cây ăn quả về trồng trong sân nhà. Như lúc ăn, chúng cần lén lút lên đó hái nữa."

"Ở mảnh vườn bên cạnh cũng thể trồng vài loại rau mà nhà , còn thể đổi món."

Nghe , cha Thẩm cảm thấy hợp lý, lập tức hăng hái hẳn lên, bảo vợ xin phép nghỉ nhanh chóng cầm gùi lên núi cùng con gái.

Vào đến vách núi, Thẩm Tri Hạ quan tâm mùa trồng , cứ đào một ít đem về.

nước linh tuyền nên lo chúng sống .

Nếu gì bất trắc, cô sẽ lén lút thế bằng cây trồng sẵn trong gian, như thế nhà cũng phát hiện .

Cô gọi cha lên núi cùng chỉ là để tìm lý do cho mấy cây ăn quả và cây giống cô lấy từ gian mà thôi.

Nhân lúc buổi trưa đang ăn cơm, khu trồng d.ư.ợ.c liệu trong thôn ai việc, hai cha con họ đeo cái gùi chứa đầy đồ. Thẩm Tri Hạ cầm theo vài cây giống nhỏ, cha cô thì vác hai cây ăn quả lớn hơn một chút, nhanh chóng xuống núi trở về sân nhà, dự tính buổi chiều sẽ lên một nữa.

Mẹ Thẩm thấy hai cha con, vốn định trách mắng vì đến giờ ăn mà còn về, nhưng khi thấy thứ họ mang về, bà thôi trách nữa.

Không cần hỏi cũng họ , nơi bức tường đá chỉ ba họ , do đó bà cũng quyết định giữ kín.

"Mau đem đồ vườn, rửa tay chuẩn ăn cơm."

 

Loading...