"Hạ Hạ, lúc trở về thôn, gọi điện về đơn vị báo rằng sẽ ở đây, bây giờ chính thức trở thành một thôn dân bình thường của thôn Vân Bình ."
" em yên tâm, đợi hồi phục , thể tự di chuyển, sẽ đến tiệm sách ở Lam thành mua một sách về. Ban ngày đồng việc, buổi tối ở nhà sẽ học tập."
Thẩm Tri Hạ ngạc nhiên , ngờ vẫn còn ý chí tiếp tục học.
DTV
"Lúc khi chúng bàn về chuyện , chẳng dù cơ hội khôi phục kỳ thi đại học, cũng định tham gia ? Sao bây giờ tiếp tục học?"
"Không là về thôn , cảnh bây giờ khác hẳn khi còn ở trong đơn vị. Nếu chỉ mỗi ngày , tối về nghỉ, sớm muộn gì cũng sẽ em bỏ xa, để em bỏ , chỉ còn cách là học thôi."
Dù rằng cố gắng học tập để tích lũy thêm kiến thức lẽ vẫn theo kịp bước chân của Hạ Hạ, nhưng ít cũng kéo chân cô.
Khi ở nhà, nghĩ kỹ , dù hiện tại kỳ thi đại học hủy bỏ, nhưng đúng như Hạ Hạ đây, nếu đất nước phát triển thì sẽ cần một lượng lớn nhân tài, việc khôi phục kỳ thi đại học chỉ là vấn đề thời gian.
Hạ Hạ nếu cơ hội, cô nhất định sẽ tham gia thi. Nếu cô quyết định như , sẽ đồng hành cùng cô.
"Vậy nghĩ sẽ hướng về lĩnh vực nào ?"
Dư Hướng Sâm khẽ nhíu mày suy nghĩ.
"Cụ thể thì cũng rõ, nhưng khá hứng thú với mảng cơ khí và sửa chữa, em đấy, con trai thường thích nghịch ngợm mấy thứ lặt vặt."
"Lúc còn ở đơn vị, cũng theo mấy trong bộ phận sửa chữa học một chút, nên nếu ngành học nào liên quan, sẽ ưu tiên chọn. đây đều là chuyện về , bây giờ vẫn nhặt kiến thức cơ bản ."
Thẩm Tri Hạ liền gật đầu.
Nếu thế, lẽ cô thể dạy một kiến thức về cải tiến dụng cụ y tế, như cô thêm một trợ thủ, những công việc về thiết thể giao cho .
Đột nhiên cảm thấy cuộc sống thoải mái, thảnh thơi như cá mắm gần thêm một bước.
"Lát nữa về nhà, em sẽ mang cho một sách để xem qua , quen dần."
"Xem xem thích thú với nội dung nào."
Dù còn đến năm năm nữa mới đến kỳ thi đại học, thời gian đủ để nắm chắc các kiến thức cơ bản.
"Được, nhất định sẽ học nghiêm túc."
Về đến nhà, Thẩm Tri Hạ kho tìm một sách cơ bản về vật lý và cơ khí cho Dư Hướng Sâm, còn mang theo một vài sách cao trung và sơ trung, thậm chí cả sách nhập môn tiếng Anh.
Kỳ thi đại học đầu tiên chỉ yêu cầu đăng ký ngành tiếng Anh mới thi môn , nhưng nắm một ngoại ngữ cũng là điều .
Cô tìm một chiếc túi lớn, bỏ hết sách trong chuẩn mang đến nhà họ Dư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-456.html.]
Chưa đến nơi thì cô một chắn đường.
Cô ngước lên mặt.
Trong lòng thầm mắng một tiếng "xui xẻo".
"Hạ Hạ!"
"Đợi , dừng ngay."
"Làm ơn gọi là Thẩm Tri Hạ hoặc đồng chí Thẩm, đừng gọi tên mật của , chỉ thiết với mới quyền gọi như , cảm ơn."
Thẩm Tri Hạ Tống Vũ đang chắn đường cô với vẻ mặt thiếu kiên nhẫn, chỉ đá một cú.
Thật sự là đeo bám dứt.
"Thẩm Tri Hạ, tuần kết hôn , cô điều gì với ?"
"???"
Nhìn vẻ mặt đáng ghét của , Thẩm Tri Hạ chỉ cảm thấy khó chịu trong lòng, ói.
Anh kết hôn thì gì cô cần ? Liên quan gì đến cô?
Chẳng lẽ là kết hôn với trong thôn?
Người từng phao tin đồn về cô, cả thôn đều , mà vẫn lấy ? Thật đúng là thế giới rộng lớn, chuyện gì cũng thể xảy .
"Chúc mừng ."
"Được chứ? việc, đây, ch.ó ngoan cản đường."
Nói xong, thấy Tống Vũ vẫn ý định nhường đường, cô dứt khoát dùng sức đẩy sang một bên bước thẳng.
"Cô!"
Tống Vũ chịu bỏ cuộc, lớn tiếng hét về phía lưng cô.
"Thẩm Tri Hạ, nếu cô ở bên , cô sẽ hối hận."
"..."
Không để ý đến vấn đề về đầu óc , cô tiếp về phía nhà họ Dư.