"Cha, cha đừng giá bây giờ mà lo. Sau mấy món sẽ giá trị nhỏ, đều là hàng phiên bản giới hạn."
Dù cha Thẩm hiểu ý nghĩa của cụm từ "phiên bản giới hạn," nhưng nếu con gái giá trị, ông cũng phản đối. Con gái ông thường chuyện bừa bãi.
"Đồng chí Thẩm, cô còn phiếu ngoại tệ nào dư ? Có thể bán cho một tấm ?"
" mua một chiếc đài bán dẫn cho ba ."
Thấy Thẩm Tri Hạ mua đồ, Trần Thành cũng động lòng.
Anh để mắt đến một mẫu giá hơn năm mươi đồng. Dù thể mua cái tivi vài trăm đồng, nhưng hơn năm mươi đồng thì tiết kiệm một tháng, đầy hai tháng tiền lương là đủ.
Trần Thành ngượng ngùng hỏi Thẩm Tri Hạ.
Thẩm Tri Hạ vui vẻ đưa một tấm phiếu.
Ra khỏi cửa hàng Hoa Kiều, trong tay cha Thẩm và Trần Thành đều đầy ắp những thứ mà Thẩm Tri Hạ mua.
Cha Thẩm còn cẩn thận chọn một thỏi son và một chai nước hoa cho Thẩm, cẩn thận đặt trong túi áo khoác.
Ông quá quen với cách chi tiêu của con gái. Lúc thanh toán, ông thậm chí dám nhân viên tiền, sợ rằng xong sẽ chịu nổi, tim ngừng đập mất.
Ông thầm hứa với lòng, sẽ bao giờ bước cửa hàng Hoa Kiều nữa.
Đây là một cửa hàng, mà là một "tiêu kim khố".
-
Sáng sớm hôm , Thẩm Tri Hạ và cha Thẩm lên chuyến tàu trở về nhà.
Lần chỉ hai cha con họ, cha Thẩm lo lắng khi để con gái một trong toa nên ông sang bên toa ghế cứng nữa, mà luôn ở toa giường trông chừng con gái.
May mắn là chẳng bao lâu, ông tìm một bạn " chuyện" mới trong toa giường , giúp ông giải tỏa cảm giác buồn chán.
Trước đây, Thẩm Tri Hạ từng nghĩ cha giỏi giao tiếp đến . Lần thực sự mở cho cô một cái mới về ông.
Sau nếu cô mở công ty, thể để cha nhân viên kinh doanh, thể để lãng phí tài năng giao tiếp của ông.
Hơn nữa, khi đất nước mở cửa , cha Thẩm khi đó cũng đến sáu mươi tuổi.
-
DTV
Xuống tàu ở Lam thành, Thẩm Tri Hạ vội về nhà, cô bảo cha đến nhà cô mua chờ đợi, còn thì tới bệnh viện.
Kết quả là lên lầu gặp y tá Lý, từng tham gia ca phẫu thuật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-451.html.]
Từ miệng y tá đó, cô Dư Hướng Sâm xuất viện hai ngày , vì thế Thẩm Tri Hạ cũng lên lầu nữa mà về căn nhà gọi cha nhanh chóng đến trạm xe, lên chuyến xe buýt cuối cùng về thị trấn.
Hai họ mang theo nhiều đồ đạc, từ hành lý đến các món mua ở Hải thị.
Dù một món Thẩm Tri Hạ lén cất gian của , nhưng những món của cha Thẩm, cùng với những thứ mua ở cửa hàng Hoa Kiều và ở cung tiêu xã đều mang theo.
Không gùi, họ chỉ thể xách những túi lớn túi nhỏ về thôn, chắc đến nơi thì tay họ cũng gần như rụng mất.
"Cha, bây giờ cũng hơn năm giờ , chúng đầu thị trấn chờ cả và Tri Xuân về cùng nhé?"
Cha Thẩm đống đồ, lập tức đồng ý với quyết định của Hạ Hạ.
Nếu với con trai thì ông sẽ ngần ngại mà bộ về nhà ngay, nhưng hôm nay là với Hạ Hạ, ông để cô mệt.
Hai chờ bốn mươi phút, cuối cùng cũng thấy Thẩm Tri Đông chở Thẩm Tri Xuân xe đạp tiến đến đầu thị trấn.
"Anh cả, Tri Xuân!"
Thẩm Tri Hạ bên đường, vẫy tay thật mạnh về phía hai họ.
Thấy bóng dáng em gái, Thẩm Tri Đông vui vẻ đạp xe đến bên cô.
"Em gái, cuối cùng em cũng về , cả nhớ em lắm."
"Hạ Hạ, Tri Xuân cũng nhớ em."
"Khụ khụ!"
Cha Thẩm hai thằng nhóc mặt, chỉ lo chào em gái, mà chẳng thèm ông ngay bên cạnh, khiến ông chút tủi .
"À, cha, cha cũng về !"
"Chào bác cả, mừng bác về."
"..."
Cha Thẩm im lặng con trai lớn và cháu họ, thấy hai thằng nhóc đúng là quá qua loa.
"Mau xuống xe cầm đồ về nhà."
Cha Thẩm chỉ đống đồ đất, với hai em.
Ông treo vài món lên tay lái, còn thì giao cho Thẩm Tri Đông và Thẩm Tri Xuân.