"Haha, đúng là một cô bé thú vị."
Vừa dứt lời, bức tường ở đó liền lùi trong, một cụ ông mặc bộ trang phục kiểu Tôn Trung Sơn bước từ bên trong, đó bức tường trở về nguyên trạng.
"Một cô bé mười mấy tuổi mà giỏi giang thế . Tinh Hải, chúng thừa nhận già ."
"Ngài quá khen, cháu chỉ chút thông minh vặt thôi, so với trí tuệ của ngài thì thật sự đáng kể."
"Ồ?"
"Cô bé, cháu là ai?"
"Xin phép cho cháu mạo đoán, lẽ ngài là Thủ trưởng Ngụy."
Cô dùng giọng khẳng định chứ câu hỏi.
"Haha, giỏi, đúng là một đứa trẻ thông minh."
Trước khi đến, Thẩm Tri Hạ tìm hiểu tình hình lãnh đạo hiện tại của đất nước từ Tần lão.
Những đầu chủ yếu ba vị, một họ Ngụy, một họ Chu, và còn họ Triệu.
Trong ba , Chu lão đầu, chịu trách nhiệm các quyết sách chủ yếu của quốc gia, hai còn lượt phụ trách những công việc khác.
Dựa thông tin từ Tần lão và phân tích tính cách từng , mặt cô khả năng cao là Ngụy lão, một ôn hòa thiện nhưng vẫn toát lên phong thái của bậc thượng vị.
"Trước đây Tinh Hải về loại t.h.u.ố.c cảm và t.h.u.ố.c hạ sốt mà cháu mới nghiên cứu , cháu chia phần lợi nhuận ?"
Ngụy lão ghế phía bàn việc nở một nụ nhẹ, nhưng ánh mắt thì sắc bén chằm chằm Thẩm Tri Hạ.
" , cháu nghĩ như ."
"Và đối với những gì cháu nghiên cứu , cháu cũng sẽ suy nghĩ tương tự."
DTV
Thẩm Tri Hạ hề né tránh, chút sợ hãi mà đáp Ngụy lão.
Tào Tinh Hải bên cạnh mà lo lắng, tim ông như nhảy khỏi lồng ngực. Con bé Hạ Hạ đúng là quá liều, dám chuyện thẳng thắn như với một vị lãnh đạo cấp cao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-443.html.]
Ngụy lão cô gái nhỏ mặt, kiêu ngạo, luồn cúi, những giận mà còn bật .
"Cháu sợ sẽ gì với cháu ?"
"Cháu rằng, nếu quốc gia những gì cháu , thể lấy dễ dàng mà chẳng cần tốn sức. Biết tình thế là như , cháu vẫn dám chuyện với như ?"
"Nếu như thì cháu chỉ thể tiếc, đây sẽ là mất mát của quốc gia."
"Nếu ngài thực sự hai công thức cháu nghiên cứu thì cần phức tạp như . Chỉ cần ngài yêu cầu, cháu nhất định sẽ dâng lên mà chút oán hận."
"Ngài như mà gọi cháu đến Kinh thị, điều đó chứng tỏ sự việc thể thương lượng. Cháu cũng ơn sự độ lượng của ngài, chí ít ngài là lý lẽ, là một vị lãnh đạo ."
Nghe cô dùng những từ ngữ miêu tả, Ngụy lão bất chợt bật lớn.
Ông nhớ bao lâu thấy ai bảo ông là .
Ngay cả con cái của ông khi thấy ông cũng đầy sợ hãi, một ai dám chuyện thẳng thắn như thế với ông, thậm chí còn dám ông.
"Cháu chia phần, cháu lợi nhuận trong đó lớn đến mức nào ?"
"Đây vài nghìn, vài vạn ."
"Dù quốc gia cho cháu, nhưng cháu giữ nổi vẫn còn là một vấn đề."
Ngụy lão bình thản Thẩm Tri Hạ, tay gõ nhẹ lên bàn việc, tư thế thư thái như đang chuyện phiếm.
"Cháu tin rằng lãnh đạo sẽ bảo vệ cháu!"
"Vì ngài cũng hiểu rằng cháu sẽ là trợ lực lớn nhất của các ngài!"
Từ lời của Tần lão và sư phụ, cô ngay cả những ở vị trí cao như Ngụy lão và Chu lão vẫn nhiều thế lực kìm hãm.
Họ giữ vững vị trí lâu dài thì năng lực bản là một chuyện, nhưng lãnh đạo nào thể đem lợi ích cho quốc gia thì mới sự ủng hộ to lớn hơn.
"Cháu tin rằng chú Tào cũng với ngài, hai nghiên cứu chỉ là một phần nhỏ trong đầu cháu mà thôi."
"Cháu thể nhanh chóng thành chúng, thì cũng thể nhanh chóng tạo những thứ khác."