"Thằng nhóc ngốc , ?"
Thẩm Tri Hạ vỗ nhẹ lên đầu bé, lau nước mắt cho .
"Em chị Hạ Hạ là bác sĩ ? Đợi chút nữa chị sẽ giúp em xem thử em gái của em thế nào nhé."
"Thật hả chị? Thế thì quá!"
"Có tốn nhiều tiền chị?"
"Nếu tốn nhiều tiền, chị Hạ Hạ, chị thể đợi đến khi em kiếm tiền trả cho chị ?"
Lời ngây thơ của Tiểu Vũ khiến Thẩm Tri Hạ cảm thấy mắt cay.
"Được !"
Chưa đến nhà của Tiểu Vũ, họ thấy trong sân nhà một phụ nữ đang lo lắng ngoài.
"Là em!"
"Mẹ em đang đợi em!"
Nói xong, bé lập tức chạy vội về phía đó.
"Mẹ ơi, con dẫn chị Hạ Hạ đến ."
Thời điểm Thẩm Tri Hạ đến gần, của Tiểu Vũ ngập ngừng chào cô.
"Mẹ, chị Hạ Hạ sẽ chữa bệnh cho em gái con."
"Thật ?"
Ngay đó, Tiểu Vũ nhớ điều gì đó, chút do dự và ngại ngùng dám .
"Không , đừng nghĩ nhiều, để em kiểm tra ."
Tiểu Vũ dẫn Thẩm Tri Hạ nhà.
Nhà lớn, chỉ hai phòng, một phòng khách và một phòng ngủ, cả gia đình bốn đều ngủ chung trong một phòng, giữa phòng một tấm màn bằng cỏ khô dùng để phân chia gian.
Lúc , giường một cô bé bốn, năm tuổi đang .
"Em gái, dẫn chị Hạ Hạ đến để chữa bệnh cho em ."
"Còn mang theo một miếng bánh ngon, lát nữa sẽ đưa cho em ăn."
Khi cô bé thấy Thẩm Tri Hạ, mắt cô bé sáng lên, ngoan ngoãn chào cô.
"Các con nên gọi là dì Hạ Hạ chứ là chị Hạ Hạ nhé."
Mẹ của Tiểu Vũ nghĩ rằng chỉ lớn hơn Thẩm Tri Hạ vài tuổi, liền sửa cách xưng hô cho các con của .
"Chính là chị Hạ Hạ, đều gọi chị Hạ Hạ là chị Hạ Hạ mà ."
"Được , là chị Hạ Hạ."
Giọng điệu kiên quyết của hai em Thẩm Tri Hạ cảm thấy buồn .
"Các em gọi thế nào cũng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-433.html.]
Không còn tranh cãi về cách gọi, Thẩm Tri Hạ xuống bên giường và bắt đầu bắt mạch cho em gái của Tiểu Vũ.
Lúc nãy đường, khi Tiểu Vũ mô tả các triệu chứng, cô đoán khả năng cao là viêm phế quản. Sau khi bắt mạch, cô xác nhận điều .
"Hạ Hạ, bệnh của Tiểu Văn nghiêm trọng ?"
"Viêm phế quản, nghiêm trọng, uống t.h.u.ố.c là khỏi thôi."
"Lát nữa chị với em về nhà em lấy thuốc. Nếu yên tâm, em thể toa t.h.u.ố.c cho chị, tự mua t.h.u.ố.c ở trạm y tế của thị trấn cũng ."
Mẹ Tiểu Vũ vội vàng : "Chị cùng em lấy thuốc, chị tin em."
"Tiểu Văn, em dậy , sấp xuống cạnh giường."
"Cổ họng của em đờm, cần khạc , thứ gì để đựng ?"
"Chờ một chút, để chị xuống bếp lấy cho nó."
Khi Tiểu Vũ lấy đồ, tiếng của một đàn ông từ xa vọng .
"Vợ ơi, chỉ còn năm đồng thôi."
"Vợ... Hạ Hạ, là em? Xin nhé, tưởng là vợ ."
Người đàn ông là cha của Tiểu Vũ, thấy Thẩm Tri Hạ trong phòng liền cảm thấy chút lúng túng.
DTV
Bước chân vốn đang tiến phòng lặng lẽ rút .
"Anh về ."
"Tiểu Vũ gọi Hạ Hạ đến để chữa bệnh cho Tiểu Văn."
Mẹ Tiểu Vũ giải thích cho chồng xong, liền đặt cái hộp rỗng ở bên cạnh giường.
"Tiểu Văn, em xuống như thế ."
Thẩm Tri Hạ giúp Tiểu Văn sấp, đầu thò khỏi giường.
"Bây giờ bắt đầu ho mạnh lên, giống như em ho bình thường ."
Cô hướng dẫn cho cô bé, nhẹ nhàng xoa lưng cô bé.
" , cứ như , tiếp tục ho."
Chẳng mấy chốc, Tiểu Văn ho đờm mà đó tắc nghẽn.
Sau khi giúp cô bé lau miệng sạch sẽ, cô bé xuống giường.
"Nếu cô bé vẫn đờm, thể dùng tư thế để giúp cô bé ho . Nếu còn nhiều đờm thì cần thiết, ho nhiều cũng cho cơ thể."
Mẹ Tiểu Vũ chăm chú ghi lời dặn của Thẩm Tri Hạ.
"Anh , ở nhà trông nhà, em cùng Hạ Hạ lấy t.h.u.ố.c nhé."
"Hay là để dẫn Tiểu Vũ với em, trời tối , để em về một yên tâm."
Cuối cùng, cha của Tiểu Vũ dẫn bé cùng đến nhà Thẩm Tri Hạ.