Những lời chúc ngây thơ lượt vang lên trong sân nhà họ Thẩm.
Thẩm Tử Mặc bất ngờ sự việc , ngẩn .
Sau khi phản ứng , khuôn mặt ngượng ngùng của trở nên đỏ bừng.
"Cảm ơn ."
"Được , Tử Mặc, cháu nhanh ước , khi ước xong thì thổi nến."
Cậu là chỉ cần ước trong lòng là , vì ánh mắt của , lớn tiếng : "Hy vọng sinh cho cháu một em trai!"
"..."
"Thằng nhóc thối , là em gái! Em gái!"
Thẩm Tri Đông thấy lời ước của con trai, lập tức cảm thấy chút suy sụp.
Anh một cô con gái giống như Hạ Hạ, nếu lời ước của con trai thành hiện thực, chẳng sẽ trở thành cha của hai thằng nhóc thối ?
Lúc , Thẩm Tri Đông thật sự nên nên .
Sau khi thổi tắt nến, Thẩm Tri Hạ bảo các bạn nhỏ xếp hàng theo cách để nhận bánh.
"Mỗi đứa đều thể nhận một miếng bánh, miếng thứ hai , đừng so sánh nhé, bánh đều giống cả thôi, chị Hạ Hạ tuyệt đối sẽ công bằng."
"Sau khi mấy đứa nhận bánh , thể ăn ngay trong sân ?"
"Có thể!"
"Có thể!"...
Sau khi nhận câu trả lời hài lòng, cô bắt đầu phát bánh theo thứ tự xếp hàng.
Chủ yếu là cô lo lắng những cô bé mang bánh về nhà , thể sẽ ăn.
Hơn nữa, nếu mang về nhà mà lớn than phiền đủ, dễ gây chuyện đáng .
Vậy nên cô quyết định để bọn trẻ ăn trong sân nhà cô mới về, như cũng khỏi cần gửi chén bát .
"Chị Hạ Hạ, em thể mang bánh về nhà ăn ?"
Một bé nhận bánh xong, nhỏ giọng với Thẩm Tri Hạ rằng mang bánh về nhà ăn.
Mặc dù nãy chị Hạ Hạ thể mang về, nhưng bé nghĩ , vẫn dũng cảm .
"Tiểu Vũ, em ăn ở đây?"
"Nhìn kìa, ăn cùng , vui vẻ lắm đấy."
Các bạn nhỏ nhận bánh đều vui vẻ ăn từng miếng nhỏ, những bé nhỏ hơn thì chị trông coi, bạn nhỏ nào tỏ vẻ buồn bã.
"Em gái của em ốm, ở nhà, em mang bánh về ăn cùng với em ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-432.html.]
"À, thế , , em ăn , lát nữa chị để cho em một miếng mang về nhé?"
Nghe Thẩm Tri Hạ , mặt bé nhỏ sáng lên với nụ ngây thơ.
"Cảm ơn chị Hạ Hạ, chị giống như chị tiên nữ trong truyện cổ tích, thật tuyệt vời."
"À... cảm ơn lời khen của em."
"Nhanh ăn cùng ."
Sau khi phân phát bánh cho các bạn nhỏ xong, Thẩm Tri Hạ cũng chia bánh cho những lớn trong nhà .
Chỉ phần của chị dâu là nhỏ một chút, vì chị gần đến cuối thai kỳ, nên cần kiểm soát lượng đường ăn .
"Hạ Hạ, chiếc bánh thật tuyệt vời! Ngon quá!"
"Tiếc là Tri Thu phúc khí , ăn."
Tần Huệ Huệ ăn bánh cảm thán vì ông xã thể ăn , thấy tiếc cho .
"Không chị học bánh , khi nào về chị thể cho ăn."
"Thôi, chị sẽ dạy bánh, đ.á.n.h kem trắng thật sự mỏi tay."
Nghĩ đến cảnh mấy họ vất vả đ.á.n.h kem chiều nay, cô thấy hình như thể ăn thêm một miếng.
Sau khi các bạn nhỏ ăn xong, chúng đều ngoan ngoãn để bát đĩa lên bàn và quên cảm ơn Thẩm Tri Hạ.
"Không cần cảm ơn !"
"Để bát đĩa xong , các em thể về nhà!"
Mấy đứa nhỏ đến đây cả những chị lớn theo, Thẩm Tri Hạ để chúng tự về.
Những bạn nhỏ hơn thì cha Thẩm và Thẩm sẽ đưa về.
Cậu bé Tiểu Vũ vì còn mang một miếng bánh về cho em gái ăn, trong nhà hiện tại chỉ còn Thẩm Tri Hạ đường trong thôn, nên cô sẽ dẫn bé về nhà.
"Tiểu Vũ, em gái của em ?"
DTV
"Em ốm, ngày nào cũng ho, còn sổ mũi nữa."
"Hơn nữa, em gái bảo là đau ngực, nhưng khi cha em hỏi triệu chứng thế nào thì em cũng rõ ."
"Có bác sĩ ?"
"Đã gọi thầy t.h.u.ố.c ở thôn bên cạnh đến khám , cũng uống t.h.u.ố.c , nhưng vẫn khỏi."
"Cha em đưa em gái đến bệnh viện, nhưng tốn nhiều tiền quá, gia đình em tiền, bác cả trả tiền."
"Chị Hạ Hạ, chị em gái của em c.h.ế.t ? Em em c.h.ế.t ."
Nói đến đây, Tiểu Vũ kiềm chế nữa, bắt đầu .