Ông bằng lời, mà đưa cho Thẩm Tri Hạ bản ghi chép với những điểm thắc mắc ông ghi chú .
Vì câu hỏi quá nhiều nên ông ngại , đành tổng hợp tất cả .
Thẩm Tri Hạ thấy ông đưa qua hai tờ giấy, ban đầu ngạc nhiên, đó liền nghiêm túc xem xét.
Vị bác sĩ rõ ràng là bác sĩ nội khoa, một vấn đề trong đó liên quan đến một khía cạnh thuộc chuyên ngành nội khoa.
May mắn là Thẩm Tri Hạ nền tảng kiến thức vững vàng, cô hề bối rối mà kiên nhẫn giải đáp từng câu hỏi của đối phương.
Kết quả là hành động khiến các bác sĩ khác bắt đầu noi theo.
Thẩm Tri Hạ trả tờ giấy ghi vấn đề cho hỏi xong, liền nhận thêm vài tờ từ các bác sĩ khác.
Cô đếm qua, đúng năm tờ.
DTV
"Xin , do thời gian hạn, hôm nay chúng sẽ chỉ giải đáp thêm năm câu hỏi từ các đồng nghiệp . Những câu hỏi còn sẽ để cho buổi họp chia sẻ , hoặc khi ở trong bệnh viện, thể đến văn phòng để trao đổi."
Nếu , với cách thì cả đêm nay e rằng vẫn thể giải đáp hết câu hỏi của .
Hơn nữa, những vấn đề cô nhận , rõ ràng một vượt ngoài nội dung chia sẻ .
-
Sau khi Thẩm Tri Hạ trả lời xong câu hỏi cuối cùng, thời gian gần chín giờ tối.
Mọi lúc Thẩm Tri Hạ thông báo kết thúc buổi chia sẻ hôm nay, vẫn vẻ như thỏa mãn.
"Bác sĩ Thẩm, cô hãy chuyển sang khoa nội của chúng , nghĩ khoa nội chúng cần cô hơn."
Vị bác sĩ đầu tiên đặt câu hỏi dậy, vẻ mặt nghiêm túc với Thẩm Tri Hạ.
"Rõ ràng khoa sản phụ của chúng cần bác sĩ Thẩm hơn. Hơn nữa, bác sĩ Thẩm là nữ, đến khoa sản phụ cũng tiện."
Đàm Hướng Minh thấy bắt đầu tranh luận về nơi việc của Thẩm Tri Hạ, liền lên đến mặt họ.
"Các coi c.h.ế.t ? Vậy mà dám công khai giành mặt !"
"Hạ Hạ sẽ cả, chỉ thể ở khoa ngoại của chúng ."
Nói xong, ông dẫn Thẩm Tri Hạ khỏi phòng họp.
Qua vài giờ đồng hồ, Thẩm Tri Hạ giảng đến khô cả miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-426.html.]
"Chú Đàm, nhất định yêu cầu viện trưởng Hách tăng lương cho cháu."
"Cháu đúng là một mà công việc của mấy ."
"Cháu còn vất vả hơn con bò già của đội sản xuất nữa!"
"Con bé , ai bảo cháu lợi hại thế."
"Sau hôm nay, trong mấy ngày cháu đến bệnh viện, đừng mong lúc nào rảnh rỗi."
Thẩm Tri Hạ vô thức ngước lên trần nhà.
Cô thật chạy trốn, nhưng thế nào cũng thoát .
Khi rời khỏi bệnh viện, Thẩm Tri Hạ còn ghé qua xem tình trạng của Dư Hướng Sâm.
Theo tình hình hiện tại, chỉ vài ngày nữa là thể chuyển đến phòng bệnh thường.
Lúc cô trở về nhà, Dư đang đợi cô trong phòng khách.
Thấy cô về với vẻ mặt mệt mỏi, bà nhanh chóng tiến lên nhận lấy túi xách của cô.
"Hạ Hạ, cháu ăn cơm ? Bác để phần cơm cho cháu ở bếp."
"Chưa ạ, cháu xong việc."
Cô cầm ấm nước, rót đầy một cốc lớn và uống cạn.
Nghe cô ăn cơm, Dư lập tức chạy nhanh bếp lấy thức ăn cho cô.
"Ăn nhanh , mấy hôm nay cần bác mang cơm đến bệnh viện cho cháu ?"
"Không cần bác ạ, cần phiền phức như ."
"Hôm nay chỉ vì họp hành mà cháu quên mất thời gian, bình thường cháu ăn ở căn tin bệnh viện cũng ."
" Dư Hướng Sâm vài ngày nữa là chuyển sang phòng bệnh thường , đến lúc đó bác thể nấu ít canh cho ."
"Được, đến lúc đó bác sẽ nấu thêm nhiều canh để hai đứa cùng uống."
Sau khi Thẩm Tri Hạ ăn xong, Dư bảo cô rửa mặt, còn thì cầm bát đĩa bếp.