Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 413

Cập nhật lúc: 2025-11-01 07:49:39
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Khụ..."

"Khụ khụ..."

Dư Hướng Sâm giường, cố nén đau mở mắt .

"Bác sĩ, tỉnh ."

Triệu Thường Lạc canh bên cạnh thấy Dư Hướng Sâm mở mắt liền lập tức dậy gọi bác sĩ.

"Thường... Thường Lạc, khụ khụ..."

Triệu Thường Lạc tiếng liền dừng bước.

"Sao ? Cậu từ từ ."

DTV

Anh lấy khăn giấy lau m.á.u mới rỉ ở khóe miệng của Dư Hướng Sâm.

"Giúp ... giúp gọi... gọi Sư trưởng..."

Hiểu ý của Dư Hướng Sâm, Triệu Thường Lạc nhanh chóng mở cửa phòng bệnh, nghiêm chào Sư trưởng đang ngoài cửa.

"Sư trưởng Lâm, Hướng Sâm gặp ngài."

Sư trưởng Lâm đẩy cửa bước , thấy Dư Hướng Sâm vẻ điều gì, bèn xuống ghế bên giường.

"Đồng chí Hướng Sâm, ."

"Sư trưởng Lâm, ... thành nhiệm vụ."

Nghe Dư Hướng Sâm nhắc đến nhiệm vụ lúc , trái tim vốn kiên cường của Sư trưởng cũng lay động.

" , vinh dự thành nhiệm vụ, cấp quyết định thăng cấp cho ."

Dư Hướng Sâm xong, nở một nụ nhẹ.

"Cảm ơn Sư trưởng."

"Đây... lẽ là cuối cùng thành nhiệm vụ..."

" xin... trịnh trọng xin rút khỏi quân ngũ!"

Nếu đó Sư trưởng Lâm còn thể kìm nén, thì lúc xin rút khỏi quân ngũ, nét mặt nghiêm túc của ông thể giữ nữa.

Ông lúng túng , dùng tay lau mắt.

Triệu Thường Lạc bên cạnh, thấy lời Dư Hướng Sâm thì sớm kìm mà bật .

Anh chỉ nhập ngũ sớm hơn Hướng Sâm vài tháng, cả hai cùng ở chung một phòng. Khi đó Dư Hướng Sâm chỉ mới mười lăm, mười sáu tuổi, là một nhóc ngây thơ, luôn đối xử với như em trai ruột.

Không ngờ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-413.html.]

Triệu Thường Lạc siết chặt nắm tay, để bật thành tiếng.

"Đồng chí Dư, dựa thành tích xuất sắc của và công lao lớn trong hành động , sẽ báo cáo lên để thể vinh dự xuất ngũ với cấp bậc phó đoàn, cảm ơn vì những đóng góp cho đất nước."

Sư trưởng Lâm nghẹn ngào xong, dậy, hướng về phía Dư Hướng Sâm và chào một cái chào quân lễ chuẩn mực.

Dư Hướng Sâm cố gắng chịu đựng cơn đau , mặc kệ việc duỗi cánh tay thể vết thương đau đớn hơn, từ từ đưa tay lên đặt bên đầu, đáp một cái chào.

-

Khi Dư Hướng Sâm tỉnh , Triệu Thường Lạc cho rằng gửi điện báo về nhà , chắc chắn sẽ sớm đến.

Anh giường, hồi tưởng tình hình trong nhiệm vụ .

Khi ngã xuống, dốc hết chút sức lực cuối cùng của để cho viên t.h.u.ố.c quý giá mà Hạ Hạ dặn nhất định tự uống trong thời khắc quan trọng miệng.

May mắn là viên t.h.u.ố.c cần nuốt, chỉ cần cho miệng là cảm nhận nó tan dần trong miệng.

Sau khi viên t.h.u.ố.c tan hết, đổ xuống đất và mất ý thức, đến khi tỉnh thì ở trong bệnh viện.

Trong cơn mơ màng, thấy bác sĩ ngoài cửa đang báo cáo tình hình với Sư trưởng Lâm, lẽ thật sự khó qua khỏi.

Cơn đau ở chân và sự kéo căng dữ dội ở n.g.ự.c khiến như kiệt sức, chỉ ngủ sâu mãi mãi.

Nếu còn nữa, may mắn là cha vẫn còn cả và hai, hai cùng chăm sóc, mấy đứa nhỏ trong nhà cũng thể phần nào giúp cha vơi bớt nỗi buồn.

còn Hạ Hạ... hứa với cô rằng nhất định sẽ trở về an .

, luôn cố gắng chịu đựng, kiên trì cho đến khi thể trở về nhà.

Anh gặp Hạ Hạ một để lời xin , vì thể sẽ phụ lòng cô, thể cùng cô đến cuối đời.

Nước mắt bất giác lăn dài.

Triệu Thường Lạc bên cạnh, lấy khăn giấy nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt chảy cho .

"A Sâm, sẽ , gia đình nhanh sẽ đến thôi."

"Trừ việc phụ lòng Hạ Hạ , những thứ khác còn hối tiếc gì nữa."

"Không thể gặp cô cuối ."

"Sẽ gặp mà, chỉ cần kiên trì, nhanh sẽ về nhà."

"Cậu đừng gì nữa, hãy nghỉ ngơi , lấy nước nóng đây."

Nói xong, cầm bình thuỷ rời khỏi phòng bệnh.

Đứng ngoài cửa, Triệu Thường Lạc còn giữ bình tĩnh nữa, xuống ôm bình nước nức nở.

Anh căm ghét sự bất lực của bản , chỉ thể trơ mắt em của giường trong tình trạng nguy kịch.

 

Loading...