Nghe thấy tiếng động, nhà họ Dư cũng từ trong nhà bước .
Chỉ thấy Thẩm Tri Hạ ngoài sân với đôi mắt đỏ hoe, bên cạnh là đưa thư với gương mặt đầy lo lắng.
"Hạ Hạ, chuyện gì thế? Xảy chuyện gì ?"
"Chẳng lẽ lão tam xảy chuyện ?"
Nếu , Hạ Hạ thể mang vẻ mặt như .
Hôm qua bà còn với chồng rằng mắt của cứ giật liên tục, lòng cảm thấy bồn chồn.
Ban đầu còn nghĩ là do việc quá mệt, nghỉ ngơi đủ, nào ngờ...
Bà khẽ lảo đảo, như sắp ngã xuống.
Thẩm Tri Hạ bình tĩnh , vội vàng đưa tay đỡ lấy bà.
"Bác gái, bác đừng kích động, chỉ thương thôi."
"Họ gửi điện báo đến, bảo bên qua đó."
Nghe lão tam thương, cha Dư cũng lo lắng đến đỏ cả mắt.
"Lão đại, con mau mượn xe đạp của trưởng thôn, Lam thành mua vé tàu."
"Bác trai, bác đừng vội, chuyện vé tàu cháu thể nhờ ga mua, việc cấp bách là cử ai qua đó."
Nếu việc đúng như trong giấc mơ của cô, thì vết thương của Dư Hướng Sâm thể ở vùng ngực. Người cử qua là cô tin tưởng nhất, hoặc chính cô tự mới an .
cô và Dư Hướng Sâm kết hôn, giấy tờ chứng minh phận, nên thể .
Một khi giữ điều tra thì chuyện sẽ tệ hơn.
Hơn nữa, lỡ Dư Hướng Sâm thương, thể đang ở bệnh viện quân đội, nơi cô thể can thiệp.
Theo lý thuyết, với viên t.h.u.ố.c cô chuẩn sẵn, dù chỉ còn một thở, chỉ cần uống là thể giữ mạng ít nhất bốn, năm ngày.
Chỉ cần còn sống, dù thương nặng cỡ nào, cô cũng tự tin thể chữa lành cho .
Sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, cuối cùng cô đề nghị để cả Dư và hai Dư cùng .
Nếu thương nặng, hai chăm sóc cũng đỡ vất vả hơn.
Cha Dư cũng đồng ý với quyết định của Thẩm Tri Hạ.
DTV
Về đến nhà , Thẩm Tri Hạ lập tức phòng thí nghiệm báo tình hình cho Tần lão.
Ông thêm lời nào, cùng cô đến Ủy ban thôn gọi điện thoại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-412.html.]
Sau khi cúp máy, Tần lão báo cho cô mua vé tàu sáng mai lúc tám giờ, hơn nữa còn là vé giường .
Thẩm Tri Hạ cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cô lấy viên t.h.u.ố.c còn trong gian, đổ đầy bình quân dụng bằng nước linh tuyền để mang đến nhà họ Dư.
"Anh cả Dư, khi các đến nơi thì xem tình hình của . Nếu ở đó thể chữa trị thì hãy điều trị ở đó. Nếu , nhất định tìm cách xin phép để đưa về ngay."
Trước đây Thẩm Tri Hạ từng tra cứu về tình trạng y tế của quân đội thời trong máy tính của . Lỡ như bắn, vị trí thuận lợi thì còn thể lấy , còn vị trí thuận lợi sẽ để trong cơ thể bệnh.
Nếu tình huống đúng như trong mơ của cô, viên đạn gần vùng ngực, để lâu càng nguy hiểm.
Dư Hướng Mộc tuy hiểu rõ lắm ý của Thẩm Tri Hạ, nhưng vẫn gật đầu.
"Ở đây hai chai thuốc, chai lớn là để uống trực tiếp, mỗi ngày cho uống một ít, cần hâm nóng."
"Về phần chai nhỏ , nhất định giữ cho thời khắc cuối cùng. Nếu... nếu sắp chịu nổi nữa, hãy cho uống, uống xong đảm bảo thể về đến Lam thành."
"Đến Lam thành , em sẽ đợi các ở bệnh viện Lam thành."
Dư Hướng Mộc nhận đồ, nắm chặt trong tay.
"Hạ Hạ, em yên tâm, lão tam phúc lớn mạng lớn, chắc chắn sẽ ."
-
Tại Hắc thành, Dư Hướng Sâm lúc đang giường bệnh trong bệnh viện.
Trên đầu và chân đều quấn băng gạc, nghiêm trọng nhất là ở vùng ngực, m.á.u vẫn còn rỉ ngoài.
"Tình hình của Hướng Sâm thế nào?"
Một mặc quân phục, qua cửa sổ cánh cửa, đôi mắt chằm chằm Dư Hướng Sâm bất động giường, đó về phía bác sĩ bên cạnh với vẻ mặt nặng nề.
"Báo cáo Sư trưởng, tình hình lắm."
"Chân đạn xuyên qua, hai xương sườn gãy, nghiêm trọng nhất là một viên đạn găm vị trí gần ngực, chúng hiện giờ chỉ thể cố giữ, đợi nhà đến."
Sư trưởng ngoài phòng chăm sóc đặc biệt xong, biểu cảm càng thêm nghiêm trọng.
Cậu thanh niên từ khi nhập ngũ, ông đ.á.n.h giá cao, chỉ gan mà còn thông minh.
Người khác thường dùng sức mạnh và sức bền để chiến đấu, còn thì ngoài hai yếu tố đó còn thêm cái đầu tỉnh táo, dù kẻ thù mặt cũng hề mất bình tĩnh.
Cậu thành nhiều nhiệm vụ cho đơn vị. Nếu vì tuổi còn trẻ, nên đề bạt từ lâu.
Lần vốn dĩ nhiệm vụ thành công thì quyết định thăng cấp cho , chỉ còn thiếu dấu đóng cuối cùng báo cáo, ai ngờ...
Ông thở dài một thật sâu, cảm thấy tiếc nuối cho và cũng cho chính .