Thẩm Tri Hạ kiên định lắc đầu.
"Không ở chuồng bò."
Cô đưa mảnh vải vụn trong tay.
"Vừa cháu cùng ở chuồng bò và Truy Phong lên núi, tìm đến nơi phát hiện Tử Mặc. Đây là mảnh áo của kẻ đ.á.n.h ngất Tử Mặc, hổ xé rách."
"Hổ?"
Trưởng thôn đến từ "hổ", mắt liền trừng lớn.
"Vậy chẳng là..."
"Người đó còn sống ?"
"Vẫn còn sống."
"Cháu nhận con hổ đó. Trước đây cháu từng cứu nó. Nó hứa với cháu là hại trong thôn, cho nên chỉ xé rách áo kẻ đó mà thôi."
Nếu thỏa thuận ba điều với Thiên Bá, khi bây giờ kẻ đó chẳng còn cả xương cốt.
Cha Thẩm và Thẩm về sự tồn tại của Thiên Bá, nhưng trưởng thôn thì , thành cô vẫn bịa chuyện rằng đây từng cứu Thiên Bá.
Trưởng thôn , trong lòng hiểu rõ.
DTV
"Vậy cháu tính gì?"
"Chúng tìm thủ phạm chứ?"
"Đi, bây giờ sẽ ngay!"
" nhất định đ.á.n.h c.h.ế.t cái thằng khốn dám hại cháu !"
Cha Thẩm giật lấy mảnh vải, định thẳng thôn.
Thẩm Tri Hạ nhanh chóng kéo tay ông .
"Cha, cha bình tĩnh ."
"Lần con định tự tìm."
"Chúng báo công an, để họ cử đến giải quyết!"
Ba hiểu, cô chờ đợi lời giải thích.
"Nếu chúng tự giải quyết trong thôn, khi tìm kẻ đó, cùng lắm chỉ thể bắt những việc bẩn thỉu, nặng nhọc nhất, nhưng chẳng tác dụng gì thực sự."
"Chủ yếu là kẻ đó chỉ đùa cợt, mà còn g.i.ế.c !"
"Giờ cũng chỉ nhằm nhà họ Thẩm thôi là còn hại cả thôn."
"Nếu cả thôn là mục tiêu của , đề phòng thế nào đây?"
"Vì , con nghĩ nhất là giao loại tàn nhẫn, đe dọa tính mạng khác như cho công an xử lý."
Nghe xong, ba đều thấy Hạ Hạ lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-378.html.]
Suy cho cùng, dù tìm , họ cũng thể cắt cử nhân lực canh chừng suốt 24 24 .
"Vậy bây giờ cha sẽ về nhà lấy xe đạp, đến đồn công an thị trấn báo án."
Nói xong, cha Thẩm chạy nhanh như một cơn gió.
-
Vào lúc 3 giờ 15 phút chiều, cha Thẩm dẫn theo hai cảnh sát đạp xe đến thôn Vân Bình. Đồng thời còn Thẩm Tri Đông, xe đạp chở theo Thẩm Tri Xuân phía , mặt hai đều lộ rõ vẻ phẫn nộ.
Có lẽ khi cha Thẩm đến thị trấn, ông tiện đường gọi cả hai đang việc ở nhà máy may về nhà.
Dẫu Thẩm Tử Mặc cũng là con của Thẩm Tri Đông. Con trai suýt mất mạng, cha như tất nhiên mặt.
Cha Thẩm dẫn đến Ủy ban thôn.
Trưởng thôn và Thẩm Tri Hạ vội vàng chào đón.
"Các đồng chí, chào các , là Thẩm Ái Quốc, trưởng thôn Vân Bình. Cảm ơn các bớt chút thời gian đến đây."
"Chào ."
"Trên đường đến đây, chúng về sự việc."
"Đừng lo, chúng nhất định sẽ tìm kẻ gây án, trả sự yên bình cho thôn của các ."
Trước giờ những việc đến đồn công an của họ báo án đều chỉ là mấy chuyện lặt vặt đáng kể.
Vì , khi tin đ.á.n.h ngất bỏ núi, tất cả ở đồn công an đều trở nên nghiêm túc hẳn.
Đây việc nhỏ, nếu nạn nhân xảy chuyện núi, đó chính là tội phạm g.i.ế.c , hình thành án mưu sát.
Vì thế, lãnh đạo ngay lập tức cử hai cảnh sát kinh nghiệm cùng cha Thẩm về thôn.
"Chào các đồng chí cảnh sát."
" là Thẩm Tri Hạ, cô của đứa trẻ hại."
Cô giả vờ lấy từ trong "túi" một tấm thẻ, đưa cho họ.
"Vì phận của chút đặc biệt nên liệu đối phương nhằm , là nhằm gia đình ."
"Hoặc cũng thể chỉ chọn đại một đứa trẻ trong thôn để gây án. Hiện giờ chúng vẫn rõ, nhờ các vất vả tìm kẻ gây án giúp chúng ."
Người cảnh sát đầu nhận lấy tấm thẻ, lúc thấy dòng chữ "Nhân viên đặc cấp quốc gia", sắc mặt lập tức đổi.
Nếu chỉ tấn công dân trong thôn thì còn thể coi là một vụ g.i.ế.c thành.
một khi liên quan đến việc cho nhà nước thì câu chuyện khác hẳn.
"Đây là mảnh vải xé rách từ áo của kẻ đó, chúng tìm ở chỗ phát hiện đứa trẻ khi các tới."
Viên cảnh sát nhận lấy mảnh vải rách mà trưởng thôn đưa, cẩn thận xem xét kỹ lưỡng.
"Trưởng thôn Thẩm, ông thể gọi tất cả thôn dân đến đây ?"
"Không vấn đề gì, sẽ phát loa ngay bây giờ."