Thời điểm trở về chuồng bò, mấy còn cũng cùng suy nghĩ với ông .
Chỉ cần phong thái khác thường của Thẩm Tri Hạ, về cơ bản thể phán đoán đại khái.
Đặc biệt là khi thấy cô y thuật, ý nghĩ đó gần như xác thực.
nếu cô chủ động , họ cũng ý định hỏi , nếu cơ hội rời khỏi đây thì sẽ báo đáp cô .
Hiện tại điều kiện cho phép, quá mức nhiệt tình chỉ tổ hại cô thêm mà thôi.
DTV
Thẩm Tri Hạ lập tức đưa Thẩm Tử Mặc về nhà, dựa tình trạng của bé mà cô bắt mạch đó, một tiếng nữa bé mới tỉnh .
Lúc cô gọi cha cô về nhà , đó tìm đến trưởng thôn.
Đây rõ ràng chuyện nhỏ.
Quan trọng là tạm thời cũng đối phương chỉ nhằm gia đình cô là sẽ tay với cả thôn.
Dù là mục đích nào thì cũng nhanh chóng bắt kẻ đó.
Nếu , thôn Vân Bình sẽ một mối nguy lớn. Suy cho cùng cũng là mối đe dọa đến sự an tính mạng của thôn dân, nhất là trưởng thôn cũng mặt.
Thẩm Tri Hạ đến thửa ruộng mà cha cô đang việc.
"Thu Lan, con gái cô đến kìa."
Một bác gái đang gần chỗ Thẩm thấy Thẩm Tri Hạ, lập tức đẩy đẩy Thẩm ở bên cạnh.
Mẹ Thẩm ngẩng đầu lên.
Thấy con gái về phía , bà nhanh chóng đặt đồ trong tay xuống và tới.
Nếu việc gì quan trọng, Hạ Hạ thường sẽ đợi họ về nhà mới .
"Hạ Hạ, chuyện gì ?"
"Mẹ, cha con ?"
Thẩm Tri Hạ quanh một vòng nhưng thấy bóng dáng cha Thẩm nên lên tiếng hỏi.
"Cha con qua kho lấy đồ , con tìm ông việc gì ? Ông sẽ về nhanh thôi."
Nghe , cô cũng định đến kho nữa mà bờ ruộng chờ cha .
Khoảng mười phút , cha Thẩm và trưởng thôn cùng đẩy một xe chở đầy đồ tới.
Nhìn thấy Thẩm Tri Hạ, ông gọi một thôn dân bên cạnh đến tiếp nhận xe.
"Hạ Hạ, con?"
Cha Thẩm thấy con gái xuất hiện ở ruộng giờ , ý nghĩ giống hệt Thẩm, hẳn là xảy chuyện gì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-377.html.]
Không thì lẽ con gái đến để mang đồ ăn cho họ, nhưng lúc hai tay Hạ Hạ trống , vẻ mặt cũng phần nặng nề.
"Có chút chuyện."
"Chú Ái Quốc, chú rảnh ? Cháu chút chuyện với chú."
Trưởng thôn vội vàng giao xe cho bên cạnh theo Thẩm Tri Hạ.
Thẩm Tri Hạ dẫn ba một đoạn dừng .
Cha Thẩm, Thẩm và trưởng thôn vẻ mặt nghiêm túc của cô, trong lòng dự cảm lành.
"Sao Hạ Hạ, xảy chuyện gì ?"
Thẩm Tri Hạ gật đầu.
"Hôm nay Tử Mặc đang chơi trốn tìm với mấy đứa nhỏ, ai đ.á.n.h ngất mang , bỏ trong núi."
"Cái gì???!"
Ba thốt lên cùng một lúc.
Mẹ Thẩm cảm giác tim gần như ngừng đập.
Mắt bà đỏ hoe, xúc động tiến lên nắm c.h.ặ.t t.a.y con gái.
"Tử Mặc thế nào ?"
"Nó ?"
Ba đều lo lắng Thẩm Tri Hạ.
"Cha , chú trưởng thôn, bình tĩnh một chút."
"Nếu chuyện gì thì giờ con cũng thể ở đây mà bình tĩnh chuyện với thế ."
"Thằng bé ở chuồng bò đang đốn củi núi phát hiện. Vì là con của nhà ai nên họ đưa về chuồng bò, tạm thời chỉ ngất thôi."
"Con kiểm tra , gì nghiêm trọng. sợ rằng mang về nhà sẽ khiến chị dâu lo lắng nên con để thằng bé ngủ tạm ở chuồng bò."
Nghe xong, nước mắt Thẩm trào ngăn . Đôi chân bà mềm nhũn, suýt ngã xuống đất, may mà cha Thẩm nhanh tay đỡ kịp.
Trưởng thôn lúc cũng vì phẫn nộ mà viền mắt đỏ hoe.
"Có ở chuồng bò đ.á.n.h ngất nó ?"
Dù từ đến giờ trong thôn từng xảy chuyện như , ngay cả việc trộm cắp cũng từng .
Việc đ.á.n.h ngất một đứa trẻ bỏ núi, lỡ như phát hiện, hậu quả khó mà lường , thậm chí mạng sống của đứa trẻ cũng thể bảo đảm.