Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 372

Cập nhật lúc: 2025-10-31 13:41:14
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thôi Khải chờ ở cửa một lúc, thấy bất kỳ động tĩnh nào bên ngoài.

Khi ông chuẩn xuống, viên đá thứ hai Thẩm Tri Hạ ném trúng cánh cửa.

Lần , âm thanh rõ ràng lớn hơn nhiều, bốn bên trong đều thấy rõ, đồng thời mở to mắt kinh ngạc.

Người phụ nữ duy nhất, Tống Băng Khiết, sợ hãi run rẩy, hai tay nắm chặt lấy tay chồng bên cạnh.

"Họ sẽ nửa đêm đến kéo chúng ngoài đấy chứ?"

"Mọi đừng nhúc nhích, để ngoài xem một chút."

Dựa kinh nghiệm trinh sát đây, Thôi Khải cảm nhận bên ngoài giống như nhiều .

Vì ông thấy bất kỳ tiếng bước chân nào, ở trong khu rừng rậm cũng khó mà thấy tiếng động, huống chi là ở vùng quê yên tĩnh thế , chỉ cần chút tiếng động thì ông thấy.

Ông nhẹ nhàng rút thanh gỗ chặn cửa mở một khe hở.

Qua khe cửa, ông thấy dấu vết nào cho thấy ở bên ngoài.

Khoảnh khắc Thôi Khải chuẩn đóng cửa , ông đột nhiên thấy một đống đồ mặt đất.

Sau khi kiểm tra xung quanh nữa và thấy ai, ông tiến gần sờ chúng thăm dò.

Chất liệu thô mềm mại, dường như là chăn gối.

Lại quanh một nữa, ánh mắt cuối cùng dừng ở gốc cây to phía .

Ông tiến đến đó kiểm tra mà nhanh chóng đem đống đồ trong.

"A Khải, nhiều đồ thế?"

Ba còn bước tới kiểm tra.

"Có vẻ như là chăn gối, cố tình mang đến, nhưng thấy ."

Để rõ đồ đạc, ông nhanh chóng di chuyển sang bên cạnh, cầm lấy chiếc đĩa nhỏ chứa chút dầu hỏa còn sót đất, châm ngọn đèn.

Chiếc đèn đơn giản lẽ là của thôn dân để để tiện kiểm tra bò ban đêm, giờ thì tiện lợi cho họ.

Thôi Khải đặt đèn ở bên cạnh, điều chỉnh bấc ngắn một chút để ánh sáng quá rõ.

Cả bốn đống đồ đất, cảm thấy ngạc nhiên và vui mừng.

"Quả thật là chăn gối, còn đến hai bộ, giờ chúng sợ lạnh ban đêm nữa."

"Vĩnh Xương và Băng Khiết dùng một bộ, còn và A Khải dùng một bộ, đủ."

Trần Cảnh Bình vui mừng đống đệm chăn và phân chia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-372.html.]

Ông lớn tuổi nhất trong nhóm, cũng ý kiến gì.

Người vui mừng nhất dĩ nhiên là Tống Băng Khiết, bà là phụ nữ duy nhất nên chung chăn với hai chồng khiến bà khó xử.

Tuy họ đều là những quen lâu năm, trong tình cảnh cũng quá bận tâm, nhưng trong lòng bà vẫn thấy ơn mang những vật dụng đến, vì giữ thể diện cho bà.

"Ôi trời, còn đồ ăn nữa."

Cao Vĩnh Xương cầm lấy chiếc bánh mì, đưa lên mũi ngửi bỏ miệng.

Người chịu khó mang chăn đến thì chắc chắn cũng mất công để mang thứ gì đó đến đầu độc họ.

"Mùi vị khá ngon, thử ."

DTV

Ông chia chiếc bánh mì thành bốn phần, đưa cho .

Tất cả đều chút do dự, vội vã cho miệng.

Họ gần hai ngày gì ăn, hơn nữa ban ngày còn chạy đường dài, đói khát từ lâu .

Ăn xong, Thôi Khải tiếp tục xuống kiểm tra các vật dụng còn .

Ông cầm một chiếc cốc giữ nhiệt lên, kiểm tra cẩn thận, mở nắp .

"Là nước, hơn nữa còn là nước ấm."

Ông đổ chút nước nắp cốc, uống thử một ngụm.

"Chiếc cốc hai cái, với Cảnh Bình dùng một cái, cái còn cho hai ."

Ông đưa cốc giữ nhiệt cho Tống Băng Khiết.

Một ngụm nước ấm bụng, đều cảm thấy ấm áp hơn.

"Anh Vĩnh Xương, cái giữ ."

Thôi Khải đặt một túi vải nhỏ tay Cao Vĩnh Xương.

"Có vẻ là thuốc, hơn nữa còn là t.h.u.ố.c Tây."

"Thuốc Tây?"

Nghe , Cao Vĩnh Xương lập tức mở túi vải.

Trong thời buổi , t.h.u.ố.c Tây chỉ thể lấy ở bệnh viện. Là một bác sĩ, ông hiểu rõ điều .

Ông cầm chiếc túi vải trong tay ước lượng, bên trong dường như ít thứ.

Ông lấy bộ , xuống gần ánh đèn cẩn thận kiểm tra.

 

Loading...