Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên về thập niên 70: Trở thành chị dâu của nam chính - Chuong 117

Cập nhật lúc: 2024-11-24 13:56:43
Lượt xem: 4

Lâm Uyển nấc lên từng hồi, khóc lóc đầy uất ức: đôi mắt đỏ hoe, dáng vẻ mệt mỏi, như thể chịu không nổi nữa. Còn Lục Chính Đình im lặng không nói, nhưng những vết bầm tím trên vai và cánh tay anh lại là bằng chứng không thể chối cãi.

Hơn nữa, Lục Trường Quý từ lâu đã có bất mãn với vợ chồng người em trai, đặc biệt là thái độ của bà Lục. Trong mắt ông, chuyện bà ta ngược đãi con dâu không có gì đáng ngạc nhiên. Còn việc bà tố cáo Lục Chính Đình đánh mẹ, ông và mọi người đều không tin, vì đó là chuyện "thủng trời" không thể xảy ra.

Lúc này, Lâm Uyển nghẹn ngào lên tiếng, giọng vừa đau khổ vừa uất hận:

"Ngày trước, cái tên Lục Chính Kỳ kia bỏ mặc cháu, ngày cưới còn chạy trốn theo người khác. Nếu cháu quay về nhà mẹ đẻ, chắc gì đã sống nổi? May mà anh ba thiện tâm, đồng ý cưới cháu về. Cháu chịu biết bao nhiêu lời đàm tiếu sau lưng, đến mức mẹ chồng nhà mình cũng không ưa cháu! Cháu đều nhịn cả. Nhưng bây giờ chân anh ba bị đau, cháu đề nghị lấy tiền đi bệnh viện khám thử, bà cụ lại bảo: 'Không ai đau c.h.ế.t cả, không cần đi khám!'

Nếu anh ba có chuyện gì thật sự… cháu, cháu cũng không muốn sống nữa!"

Bà Lục nhìn thấy Lâm Uyển bày trò diễn xuất, trong lòng như lửa đốt. Đứa con dâu này thật là quá đáng! Sao có thể đổi trắng thay đen, bịa đặt đến mức như vậy? Bà ta tức đến nỗi giậm chân, gào khóc, lớn tiếng kêu oan, nhưng càng làm ầm ĩ, bà lại càng khiến người khác khó chịu.

Trong mộng vân thường trôi bóng nguyệt,
Trăng nghiêng làn nước quấn lòng hoa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-tro-thanh-chi-dau-cua-nam-chinh/chuong-117.html.]

Những tiếng gào chói tai, cùng thái độ ngang ngược của bà Lục chỉ làm người ta thêm phản cảm. Ai đời lại muốn chứng kiến một người phụ nữ già nua gân cổ lên cãi lộn, bộc lộ đủ mọi thói xấu như vậy? Ngược lại, Lâm Uyển nhờ sự điềm tĩnh, lý lẽ rõ ràng mà chiếm thế thượng phong trong mắt mọi người.

Nhìn sắc mặt đồng tình của hai người anh em nhà họ Lục – Lục Trường Quý và Lục Trường Phát, Lâm Uyển biết mình đã có được sự ủng hộ. Ánh mắt của Lục Chính Đình dành cho cô lại càng khiến cô thêm mạnh mẽ. Trong ánh mắt ấy, như đang nói rõ: Mặc kệ em làm gì, anh đều ủng hộ tuyệt đối.

Với sự cổ vũ ấy, Lâm Uyển càng dốc sức đấu tranh, kiên quyết yêu cầu bà Lục đưa tiền cho Lục Chính Đình đi khám bệnh.

Thực ra, cô thừa biết giờ Lục Chính Đình có đi bệnh viện lớn cũng không tốn tiền vì đã có trợ cấp. Nhưng tất cả những người khác, kể cả bà Lục, đều không biết điều này.

Lục Trường Quý không nhịn được nữa, tức giận đến mức đập bàn, giọng đầy bất mãn:

"Đúng là chưa từng thấy người mẹ nào ác độc như vậy! Con trai mình bệnh tật mà còn không cho chữa, bà còn mong nó khỏe mạnh kiếm tiền nuôi bà sao?"

Loading...