Trong sơn cốc, vầng trăng treo cao trời, tiếng ếch kêu vang vọng khắp cánh đồng. Người nhà họ Lục đang trong sân ăn bữa tối.
Điềm Điềm và An An cũng tự ăn cơm, Điềm Điềm dùng đũa gắp thức ăn, An An thì . Liễu Hàm Phù liền đưa thìa cho tự ăn.
Liễu Hàm Phù nát thức ăn trong bát gắp cho An An, : "Gia gia, cha, nương, ngày mai con thành một chuyến. Việc thêu nhận xong, con mang bán, tiện thể mua một vài thứ khác."
Một năm , Thành chủ Càn Châu quy thuận Đại Khánh quốc, Càn Châu trở thành lãnh thổ của Khánh quốc, thành Càn Châu cũng mở cửa giao thương. Liễu Hàm Phù , liền xong hộ tịch . Vì Càn Châu quá rộng lớn, quan viên phụ trách hộ tịch nhà Liễu Hàm Phù sống trong sơn cốc Lê Sơn, cũng phái xác minh, trực tiếp rằng khi nộp năm lượng bạc thì sẽ giao mảnh sơn cốc đó cho nhà họ.
Liễu Hàm Phù xong vui mừng, ngay lúc đó liền nộp bạc xong hộ tịch và địa khế. Cho nên, hiện giờ họ thuộc về dân chúng Càn Châu của Đại Khánh quốc, cả sơn cốc đều là đất của nhà họ.
Gà Mái Leo Núi
Sau khi thành Càn Châu mở cửa, Liễu Hàm Phù và Lục Dũng vài chuyến, mua vài con gà và heo con về nuôi. Liễu Hàm Phù cũng nhận vài việc thêu từ hiệu thêu trong thành về . Dù họ thiếu tiền, nhưng Liễu Hàm Phù cũng núi ăn hết, nghĩ rằng kiếm chút nào chút đó.
Lục lão gia tử : "Đi , đưa Văn Văn cùng. Đường núi khó , thêm một thì an hơn."
Liễu Hàm Phù gật đầu. Dù hiện giờ thời thế hơn nhiều, nhưng cũng thể chủ quan. Từ đây đến thành Càn Châu vẫn còn khá xa, họ bộ đến một trấn nhỏ chân núi Lê Sơn , từ trấn nhỏ đó xe bò thành.
Điềm Điềm Liễu Hàm Phù thành, liền : "A nương, con thể ? Con từng thành."
Liễu Hàm Phù : "Điềm Điềm, thành Càn Châu quá xa, con sẽ nổi ."
Điềm Điềm xong chu môi. Nàng lớn chừng mới chỉ trấn hai , từng thành, nàng đặc biệt xem thử.
Liễu Hàm Phù Điềm Điềm đang vui, cũng nàng và An An phần lớn đều ở trong sơn cốc từng ngoài. Chỉ là thành Càn Châu quả thực quá xa, đưa Điềm Điềm cùng tiện lợi cũng an .
Liễu Hàm Phù : "Thế , tháng là Tết Trung Thu , đến lúc đó a nương đưa các con xem đèn lồng ?"
Điềm Điềm lập tức vui vẻ : "Thật ? A nương lừa con !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-sinh-ton-giua-loan-the-ta-lam-phuc-the-nha-nong/chuong-161-loan-the-ket-thuc.html.]
Liễu Hàm Phù gắp thức ăn bỏ bát của Điềm Điềm, : "Không lừa con , đến lúc đó cả nhà chúng cùng ."
Bạch thị cũng : "Được , mau ăn , cứ theo lời nương con , Tết Trung Thu sẽ đưa các con xem đèn lồng."
Điềm Điềm xong mới vui vẻ cầm đũa lên ăn cơm . Sáng hôm trời còn sáng, Liễu Hàm Phù và Liễu Văn Văn dậy, ăn chút đồ đơn giản khởi hành.
Trong thành Càn Châu, đường cái qua tấp nập, hai bên đường đều là tiệm hoặc quầy hàng nhỏ. Vừa thành thấy các loại tiếng rao hàng, vô cùng náo nhiệt.
Liễu Hàm Phù và Liễu Văn Văn thẳng đến hiệu thêu. Chưởng quỹ của hiệu thêu là một phụ nữ ngoài bốn mươi, họ Trương, đều gọi nàng là Trương nương tử.
Liễu Hàm Phù bước , Trương nương tử đón chào : "A da, Liễu tiểu nương tử, cuối cùng cũng đến ! Khăn thêu, túi thơm và quạt tròn mang tới bán hết sạch , nhiều đều mua . Nếu ở , đến tận nhà ."
Liễu Hàm Phù : "Đã để Trương nương tử đợi lâu , chỉ là nhà quá xa, cho nên thành. Hôm nay cũng mang nhiều đồ đến, Trương nương tử xem xem."
Nói đoạn, nàng đưa chiếc giỏ trong tay qua. Trương nương tử xem khen ngợi: "Ai da, Liễu tiểu nương tử, tài khéo tay của thật đáng nể! Được, những thứ lấy hết. Các cứ nghỉ một lát uống chút nước , kiểm kê xong sẽ thanh toán."
Liễu Hàm Phù đáp , dẫn Liễu Văn Văn đến bên cạnh đợi. Liễu Hàm Phù uống , quan sát những khách mua đồ thêu, xem thứ nào bán chạy nhất để nàng sẽ thêm.
Đang lúc quan sát, nàng thấy cuộc trò chuyện của hai phu nhân trung niên khác. Một phu nhân mặc y phục màu xanh lam đậm : "Ai, ? Hai hôm Đại Khánh quốc chúng thắng trận đó! Nghe đám tán quân đây hoặc là quy thuận, hoặc là đ.á.n.h bại . Lãnh thổ của Đông quốc đều Đại Khánh quốc chúng đoạt hết!"
Phu nhân mặc y phục màu tím nhạt khác : "Chẳng ? Loạn thế cuối cùng cũng kết thúc ! Ông nhà , Hoàng thượng đại xá thiên hạ, để bá tánh an cư lạc nghiệp, thuế má cũng thấp, còn ủng hộ bá tánh kinh doanh nữa. Ông nhà đang định U Châu ăn đó."
Hai vẫn còn đang gì đó, Liễu Hàm Phù còn chú ý lắng nữa. Nàng chỉ bây giờ thiên hạ cuối cùng cũng an định, nghĩa là Lục Văn Trung cùng các nhanh sẽ trở về .
Trương nương tử lâu liền , thanh toán bạc. Liễu Hàm Phù chọn vài tấm vải và chỉ thêu cáo từ Trương nương tử. Khó khăn lắm mới thành một chuyến, Liễu Hàm Phù và Liễu Văn Văn dạo phố. Kỳ thực cũng gì cần mua, đồ ăn đồ mặc họ đều , nàng chỉ là dạo thôi.
Liễu Hàm Phù mua vài món đồ chơi nhỏ cho Điềm Điềm và An An, đến tiệm bánh mua một ít bánh ngọt, hoa quả sấy các loại, chợ mua vài loại rau củ trong sơn cốc . Lại thấy bán vịt con, nàng bèn mua thêm năm mươi con vịt con về nuôi. Thấy mua gần đủ , hai liền xe bò về.