Xuyên Về Niên Đại 1944: Tôi Có Không Gian Tích Trữ Trồng Trọt - Chương 494: Trời ơi, cô ấy sao lại đến? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:09:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Không , hôm nay là ngày đại hỷ, dùng xe đạp gì?” Vương An vẻ mặt cố vẻ bình tĩnh của Hổ Tử, tò mò hỏi.

 

“Không… gì, chỉ là dùng một chút thôi.” Dưới ánh mắt dò xét của Vương An, Hổ Tử trả lời chút lắp bắp, vẻ mặt càng thêm tự nhiên.

 

“Thôi , thì thôi. Cậu mượn xe lúc chắc chắn liên quan đến chuyện hôm nay, đến lúc đó gì thì sẽ .” Vương An thấy biểu hiện của Hổ Tử liền điều mờ ám, cũng tiếp tục truy hỏi, đoán chừng hôm nay sẽ rõ thôi.

 

“He he, An, chúng nhanh lên , về sớm xử lý nguyên liệu, kẻo lỡ bữa tiệc.” Hổ Tử thấy Vương An truy hỏi nữa, thầm thở phào nhẹ nhõm, khan lảng sang chuyện khác.

 

lời cũng lý, các món chính cần nhiều thời gian, một món ngay cả bắt đầu từ sáng sớm cũng coi như muộn . Theo lý mà thì bắt đầu chuẩn từ tối qua.

 

chuyện ngoài ý , Lưu Đức Tín ngoài bắt gián điệp, bên nhà họ Hà cũng việc cả ngày mệt mỏi, tan ca mà bắt qua đây bận rộn cũng hợp lý, cho nên ai nhắc đến chuyện .

 

Hôm nay bắt đầu xử lý từ sáng sớm, ước chừng cũng kịp, chỉ cần bỏ những món thực sự tốn thời gian mà thể rút ngắn là , đây cũng là ý mà Nhị ca với gia đình. Toàn là nhà ăn cơm với , tương đối là .

 

Ngược , hôn sự của Lưu Đức Tín và Điền Đan ngày mai thì chuẩn thật kỹ, từ chiều nay sẽ nhờ nhà họ Hà giúp đỡ xử lý, tránh đến lúc đó tay chân luống cuống.

 

Không chỉ là các món chính tốn thời gian, mà cũng nhiều hơn hôm nay ít, chuẩn sẽ tiện lợi hơn nhiều.

 

“Anh Hổ Tử, chú An, hai đến ! Chúng cháu dọn dẹp xong hết , đang định qua bên đó đây.” Vương An và Hổ Tử đến đại viện, tới cửa nhà họ Hà ở sân giữa, Trụ Tử xe ba bánh chờ sẵn, thấy hai đến liền vui vẻ xuống xe chào hỏi.

 

Những trong nhà tiếng Trụ Tử cũng đón, cầm đồ vật đẩy đưa vài , hàn huyên vài câu.

 

Sau đó, Hà Đại Thanh bảo bà Hà dẫn Tiểu Vũ Thủy lên xe ba bánh, phía còn một cô gái rụt rè, ngượng ngùng chào Vương An và Hổ Tử, cúi đầu cũng lên xe.

 

Vương An quá hiểu rõ tình hình nhà cô bé, cũng hỏi, chờ nhà họ Hà chuẩn xong xuôi thì cùng khỏi đại viện về nhà.

 

Trên đường , Trụ Tử chuyện rõ ràng nhiều hơn , mắt mày hớn hở bay lên trời, cái vẻ huênh hoang đó khiến bà Hà cứ tủm tỉm , còn Hà Đại Thanh thì vẻ mặt bất lực vỗ cho con trai hai cái mới chịu im.

 

Vương An và Hổ Tử , cũng rõ đây là tình huống gì, đường cũng tiện chuyện, đành đợi về đến nhà hỏi.

 

 

Lưu Đức Tín đạp xe đạp về phía đường Tiền Môn.

 

Mặc dù tìm bạn bè mang đồ về là cái cớ, lát nữa tùy tiện lấy nguyên liệu từ gian về nhà là , nhưng vẫn mua. Nguyên liệu bàn ăn thì dễ , Lưu Đức Tín bên cơ bản đều .

 

một loại mứt, kẹo mừng dùng trong đám cưới, nhiều loại mang ý nghĩa cát tường dựa cách phát âm, vẫn chuẩn một chút. Nhị ca và sẽ chuẩn cho cả hai ngày hôm nay và ngày mai.

Mèo Dịch Truyện

 

Mặc dù đây cũng tích trữ ít hàng hóa gian, nhưng lúc đó nghĩ đến những thứ liên quan đến hôn lễ, nên đầy đủ lắm. Lần đến để bổ sung nguồn hàng thì , dù cũng hơn là tìm chỗ nấp chờ đợi.

 

Đi một vòng nhanh chóng chuẩn xong xuôi, Lưu Đức Tín áng chừng thời gian cũng còn sớm, tìm một nơi , lấy đủ loại nguyên liệu , cho giỏ treo bên cạnh yên xe đạp, bao gồm cả những thứ mua đó, đạp xe về nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-1944-toi-co-khong-gian-tich-tru-trong-trot/chuong-494-troi-oi-co-ay-sao-lai-den.html.]

 

Gần về đến nhà, Lưu Đức Tín cũng nhớ đến chuyện xử lý món chính, lo lắng thời gian đủ, đến lúc đó dù Hà Đại Thanh tài nấu nướng đến mấy, gặp tình huống cũng đành chịu.

 

Dừng trong ngõ suy nghĩ một lúc, Lưu Đức Tín nghĩ một cách, đó là dùng khả năng tăng tốc của gian để sơ chế những món cần thời gian dài.

 

Từng đợt từng đợt, mỗi món mất ba bốn tiếng đồng hồ, vẫn sử dụng các loại thiết điện tử gia dụng như nồi áp suất trong gian.

 

Anh tin chắc chắn chúng chín kỹ, đến lúc đó chỉ cần Hà Đại Thanh điều vị , hoặc hầm thêm ba bốn tiếng nữa cũng .

 

Nghĩ như , đây cũng coi như là món ăn sơ chế sớm nhất trong nước , trực tiếp chế biến nguyên liệu trong "nhà bếp trung tâm" của gian, cần thêm bất kỳ "công nghệ và thủ đoạn" nào, dùng ngay trong ngày, cần để qua đêm.

 

Thế nào cũng khỏe mạnh và ngon miệng hơn nhiều so với thứ "luyện tập" hai năm rưỡi.

 

Trong nhà sắp xếp ba bốn mâm là , Lưu Đức Tín năm bộ món chính, cũng mất nhiều thời gian, khi thành thì tiếp tục về nhà.

 

Còn về các món ăn cho tiệc ngày mai, Lưu Đức Tín định món sơ chế trong gian nữa, thời gian dư dả, đến lúc đó cứ để Hà Đại Thanh và Trụ Tử hai giúp xử lý là . Chỉ cần để mắt đến bếp lửa, để tắt hẳn.

 

Xong xuôi việc, những gì với Vương Ngọc Anh coi như chuẩn xong, Lưu Đức Tín cảm thấy nhẹ nhõm, đạp xe cũng nhanh hơn nhiều, chốc lát đến cửa nhà .

 

Chưa sân, thấy tiếng chuyện vọng từ bên trong, náo nhiệt, giống như khách đến. Lưu Đức Tín đẩy xe đạp cửa, vòng qua bức bình phong thì thấy hóa là cả nhà họ Hà đến.

 

Hà Đại Thanh dẫn Trụ Tử và Thái Toàn Vô đang bận rộn bên bếp, bên cạnh giúp vận chuyển các loại nguyên liệu cần xử lý, cũng theo sự chỉ huy của Hà Đại Thanh để tiến hành công việc.

 

Bên phía chuyện thì chủ yếu là Vương Ngọc Anh và cô cô, còn tam cữu má cùng các nữ khách của vài gia đình mới đến Tứ Cửu Thành, đang trò chuyện với vợ của Hà Đại Thanh là bà Hà.

 

Bên cạnh một đám trẻ con đang nô đùa, may mà Lâm Lâm ở đó trông chừng. Lưu Đức Tín thấy một cô bé mới đến từ trong đám trẻ, chơi đùa hòa đồng với đám trẻ nhà , chắc hẳn đó chính là em gái Trụ Tử, Hà Vũ Thủy.

 

Giờ trông cô bé mũm mĩm, quần áo cũng sạch sẽ, tính cách cũng hướng ngoại, đang chơi vui vẻ.

 

“Con về , giúp con dỡ đồ xuống .” Lưu Đức Tín đẩy xe đến giữa sân, chào hỏi cả nhà họ Hà, Trụ Tử và Hổ Tử là đầu tiên chạy đón, giúp dỡ đồ xe.

 

“Ối, chú Tín, chú mang về ít đồ đấy, hây, còn cả chân giò, thịt bò qua xử lý… Cháu nãy còn bảo thời gian đủ, một món kịp , chú thế tiện lợi hơn nhiều .”

 

Vừa dỡ đồ xe, miệng Trụ Tử ngừng , ngửi mùi thôi thể kể các nguyên liệu bên trong.

 

“Ơ, Hổ Tử, thằng bé thế? Cứ như chim công xòe đuôi .” Lưu Đức Tín vẻ mặt khó hiểu Trụ Tử, sang với Hổ Tử.

 

“Kia kìa.”

 

“Trời ơi, cô đến đây?”

 

 

Loading...