Xuyên Về Niên Đại 1944: Tôi Có Không Gian Tích Trữ Trồng Trọt - Chương 493: Chuẩn bị trước hôn lễ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:09:34
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói là việc, thực cũng chẳng mấy. Nhà cả hai mươi miệng ăn, chỉ cần phân công nhiệm vụ rõ ràng, nhanh là xong thôi. Vương Ngọc Anh chỉ là chê hai đứa nó cứ ở trong nhà vướng víu, tìm cớ đuổi ngoài thôi.
"Ê, đây chẳng sạch sẽ lắm ?"
"Đằng còn đồ dọn dẹp ? Để ý một chút."
"Hì hì, , ý con là cái sân dọn dẹp sạch quá, việc cứ gọi là nhanh nhẹn."
"Nói nhảm, nếu mà đợi tụi con về, đến món hoa vàng cũng nguội ngắt . Thôi , con đừng loạn nữa, mua ít thịt tươi về . Đã nhận việc mà chẳng để tâm gì cả."
Lưu Đức Tín một câu bâng quơ, Vương Ngọc Anh thấy thì cằn nhằn cho mấy bận, nịnh bợ cũng chẳng ăn thua.
Cuối cùng mới nhớ , hôm qua mải bắt địch đặc, quên mất việc chuẩn nguyên liệu nấu ăn cho đám cưới của hai hôm nay.
Hèn chi vẻ nóng nảy, Lưu Đức Tín một câu là bà mắng cho mấy câu, hóa gốc rễ là ở đây.
"Tuân lệnh! Mẹ cứ yên tâm, con ngay đây. Sớm dặn dò đấy , qua đó là thể lấy về ngay. Con nhớ kỹ trong lòng , quên ."
Lưu Đức Tín một câu thoại trong Kinh kịch, ném cây chổi xuống dắt xe đạp.
Chuyện đúng là suýt nữa thì bỏ qua.
Có một việc, khi còn xa thì trong đầu nhớ rõ, càng gần thời điểm càng dễ quên.
Tuy trong nhà chuẩn ít nguyên liệu, nhưng đều là đồ ngâm, hun khói, ướp muối, dùng để nấu món phụ thì , chứ món chính thì vẫn đủ.
Đồ đạc thì thiếu, trong gian nhiều, tuyệt đối tươi ngon.
giờ nhiệt độ ở Tứ Cửu Thành tăng trở , đồ ăn dễ hỏng, nếu lấy , dù chỉ là một đêm, Lưu Đức Tín cũng dám chắc là vấn đề gì.
Với điều kiện y tế hiện giờ, cả nhà già trẻ lớn bé, một khi chuyện gì xảy với đồ ăn, thì vấn đề sẽ lớn lắm.
"Mày cứ ba hoa , hấp tấp vội vàng, đồ đạc lấy ở thì đặt về đấy, chỉ vứt lung tung."
Vương Ngọc Anh trong lòng cũng phần nào thở phào nhẹ nhõm, nhặt cây chổi đất lên chỉ bóng lưng Lưu Đức Tín mà cằn nhằn.
"Đức Tín, đồ nhiều , để giúp chú cầm nhé."
Anh An bên cạnh xích gần hỏi, còn chuẩn lên yên xe đạp.
"Dừng! Thôi ông ạ. Chở thêm trăm cân của ông thì bớt bao nhiêu thịt. Ông cứ thật thà ở nhà lo liệu ."
Lưu Đức Tín thấy đạp mạnh chân, xe lao vút , ngoái đầu chuyện với Vương An.
"An Tử, cũng đừng rảnh rỗi, theo Hổ Tử đến đại viện nhà nó, mời nhà họ Hà sang đây, tiệc hai ngày tới cứ để hai cha con họ . Nhớ mang theo đồ, cái túi để ở cửa ngách kìa."
Vương Ngọc Anh gọi Vương An đang định đuổi theo , sắp xếp cho cùng Hổ Tử mời đại sư phụ Hà Đại Thanh, em trai ông là Thái Toàn Vô và con trai Hà Vũ Trụ là phụ bếp chắc chắn cũng đến cùng.
Vậy thì cũng thể để vợ con ông ở nhà , nên cứ gọi cả nhà sang ăn tiệc cho tiện.
Anh hai coi như tổ chức nhỏ gọn, nghi thức kết hôn ở bên quân đội , hôm nay chỉ nhà và bạn bè thiết tụ họp chứng, định mời hàng xóm láng giềng.
Vương Ngọc Anh thì định mời, vì bà giao hảo khá với hàng xóm xung quanh, con trai lấy vợ kiểu gì cũng báo một tiếng.
hai thuyết phục bà, một là phận cần quá lớn, hai là ngày mai là đám cưới của Lưu Đức Tín, sẽ tổ chức một bữa tiệc đầy đủ, lúc đó mời hàng xóm sang là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-1944-toi-co-khong-gian-tich-tru-trong-trot/chuong-493-chuan-bi-truoc-hon-le.html.]
Không thể nào hai đứa con trai cứ liên tiếp tổ chức, dù tiệc tùng thịnh soạn đến mấy, mừng khi vẫn thấy việc liên tiếp trông khó coi.
Còn về việc hai em tổ chức cùng, Lưu Đức Tín tuy cho Điền Đan một nghi thức trọn vẹn, nhưng cũng thể chấp nhận hình thức cưới tập thể, Điền Đan cũng cảm thấy khá .
dù là bà nội, Vương Ngọc Anh, vợ chồng hai, đều đồng ý phương án .
Mèo Dịch Truyện
Dù kết hôn là chuyện cả đời, chỉ một cơ hội duy nhất, vợ chồng hai tổ chức ở quân đội , nếu ở nhà kiểu tập thể thì đối với Điền Đan là công bằng.
Dù Điền Đan thuyết phục , cho tiện thì , cuối cùng sự quyết định của bà nội, đám cưới tách hai ngày, hai sẽ tổ chức một buổi nhỏ , còn đám cưới của Lưu Đức Tín và Điền Đan sẽ là màn kết thúc thông báo tới bạn bè, và hàng xóm láng giềng.
"Được , cháu ngay đây. Hổ Tử, Hổ Tử! Đi, mời thầy Hà."
Vương An vội vàng đồng ý, gọi Hổ Tử đang giúp việc trong nhà, mời nhà Hà Đại Thanh.
"Anh An, đợi em một lát, rửa tay xong là em qua ngay."
Trong nhà vọng tiếng trả lời của Hổ Tử, một lát vén rèm bước , dẫn Vương An mang theo đồ đạc về phía đại viện.
"Ơ, Hổ Tử, trong là thứ gì thế?"
Hai mang theo túi đồ ngoài, Vương An nhấc lên ước lượng đầu hỏi.
"Chủ yếu là mấy món đồ ngâm, là quà gửi cho nhà Trụ Tử. Ngoài còn một ít đồ khô, là bố Trụ Tử trao đổi với Tín đấy."
Hôm nay Hổ Tử đến sớm, giúp đỡ đóng gói đồ đạc, nên rõ bên trong những gì.
Hơn nữa bình thường cùng Trụ Tử, sớm Trụ Tử kể hết những gì nó .
Hở là nó bố nó dạy nó nghề nấu món Đàm Gia Thái, nhờ chú Tín đổi giúp ít đồ .
Nó thì thôi, Hổ Tử cũng chỉ , ít nhiều chút khoác lác.
Cái thời buổi , nhà họ Hà lấy tiền rảnh mà mua đủ nguyên liệu để nó luyện tập món Đàm Gia Thái?
Hà Đại Thanh cùng lắm là kiếm ít đồ rẻ tiền một chút, giúp vợ và con gái nhà bổ sung dinh dưỡng, bồi bổ cơ thể thôi.
Hổ Tử còn , Trụ Tử hình như thai , Hà Đại Thanh mới đến cầu cạnh Lưu Đức Tín đây .
"Ồ, Đàm Gia Thái, đó là món ăn cung đình lừng danh đấy, xem nhà thầy Hà cũng tầm thường ."
Vương An ở Tứ Cửu Thành lăn lộn mấy năm, cũng hiểu ít chuyện xưa tích cũ, Hổ Tử xong thì cái mới về tài nấu nướng của nhà họ Hà.
Trước đây từng ăn tiệc do hai cha con họ , Hà Đại Thanh nấu ăn giỏi, bếp trưởng ở Phong Trạch Viên, Trụ Tử cũng học việc ở đó, ngờ cả chuyện Đàm Gia Thái .
"Haizz, lai lịch gì , là tổ tiên theo phụ bếp mà học ."
Hổ Tử Trụ Tử giải thích một chút, Tín , thành phần giai cấp quan trọng, vẫn nên ít dính dáng đến mấy thứ món ăn cung đình nọ.
"À , An, Tín bao giờ về thế?"
Hổ Tử chợt nhớ một chuyện, cũng coi như chuyển đề tài, đầu hỏi Vương An về Lưu Đức Tín.
"Anh lấy nguyên liệu , chuẩn xong xuôi, qua đó là thể lấy về ngay, chắc mất nhiều thời gian . Sao, tìm việc gì ?"
"Ồ, gì, chỉ là mượn xe đạp một chút."